DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1004

Nghe xong lời này, Minh Ngọc thiếu chút nữa tức đến mức nhất Phật

xuất thế nhị Phật thăng thiên (**): "Hổ Phách, cô đừng có quá đáng!"

(**) Phật giáo cho rằng mỗi lần thế giới trải qua một tiểu kiếp (~ 1680

vạn năm) thì sẽ có Phật xuất thế (sinh ra). Câu này dùng với ý nghĩa Minh
Ngọc tức đến mức muốn chết đi sống lại

Một đám cung nữ tụ tập lại một chỗ, cười hi hi ha ha nhìn Minh Ngọc,

lộ vẻ đã sớm chung tay đoàn kết muốn gây khó dễ Ngụy Anh Lạc.

Tình cảnh nô cường áp chủ này cũng không tính là hiếm thấy trong

cung.

Một chủ tử sinh ra không có hậu thuẫn, thường hay sống trong điều

kiện thua kém nô tài rất nhiều. Từng tấm vải vóc đến tiền tiêu hàng tháng,
tất cả đều bị nô tài cắt xén bớt đi. Cuộc sống trôi qua đặc biệt thê thảm,
ngay cả cơm nóng cũng chưa kịp ăn đã bị nô tài chén sạch, chỉ còn dư lại
canh thừa thịt nguội.

Minh Ngọc không biết Hổ Phách có phải là người nghĩ ra chủ ý đó

không, nhưng thấy con ngươi cô ta đảo một vòng, bỗng nhiên cười nói thân
thiết với mình: "Minh Ngọc, cô từng trải lâu hơn Ngụy Anh Lạc, lại xinh
đẹp trời sinh, làm kẻ phụ hoạ bên cạnh cô ta thật quá đáng tiếc. Cô ta có thể
làm Quý nhân, tại sao cô không thể?"

Tiện nhân kia! Còn muốn châm ngòi ly gián, lôi kéo mình gia nhập

tiểu đội chống đối của các ngươi nữa chứ!

Minh Ngọc tức giận đến mức toàn thân phát run, cất giọng lạnh lùng

nói: "Hổ Phách, tính cách của Ngụy quý nhân thế nào, chắc chắn cô rõ hơn
ta. Ta khuyên cô tốt nhất đừng gây sự nữa, nếu không, không ai cứu được
cô đâu!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.