DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 113

nhỏ đã sợ uống thuốc, lại chỉ là ho nhẹ, nghĩ lại chắc cũng không nghiêm
trọng gì, chỉ cần nằm vài ngày là có thể khỏe lại rồi..."

Tuệ quý phi nhìn chằm chằm vào Di tần khi nàng trả lời, ánh mắt

giống như một cái cưa sáng bóng lóe lên. Dường như chỉ một giây sau sẽ
cưa đầu nàng ra để nhìn xem có cất giấu ý niệm gì bên trong hay không.

Đúng lúc này cửa phòng mở ra, đại tổng quản Lý Ngọc từ bên ngoài

bước vào.

Lực chú ý của Tuệ quý phi thoáng cái bị hắn hấp dẫn. Chúng phi đang

ngồi tại chỗ cũng đem ánh mắt khát vọng đặt lên người Lý Ngọc.

Lý Ngọc vẫn mặc y phục màu xanh, trên khuỷu tay là một cây phất

trần, đối với chúng phi quy củ hành lễ. Sau đó trước ánh mắt khát vọng của
mọi người, hắn bình thản nói ra hai chữ mà các nàng không muốn nghe
thấy nhất: "Giải tán!"

Hai chữ này như đòn roi vô hình đánh tan ánh mắt trông chờ của hậu

phi. Xưa này có câu nói 'hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều' quả không
sai chút nào. Có lẽ Tuệ quý phi là người thất vọng nhiều nhất nên đã nhịn
không được hỏi ngay: "Hoàng thượng sao lại nghỉ ngơi một mình nữa?"

Lý Ngọc cười hiền lành nói: "Hồi Quý phi nương nương, tấu chương

chồng chất như núi, cho nên Hoàng thượng muốn phê duyệt suốt đêm, nên
không để các vị nương nương chờ không nữa."

Tuệ quý phi cười lạnh, lúc này đứng dậy bước đến cửa đi ra ngoài,

hành vi vô phép tắc như thế đặt trên người nàng là việc quá đỗi bình
thường. Khi bóng lưng Tuệ quý phi đã khuất dần, Di tần theo bản năng nhẹ
nhàng thở ra, thật dọa người...Chúng phi tần còn lại trong phòng đối mặt
với bóng lưng của nàng nhất tề hô: "Thần thiếp cung kính Quý phi nương
nương!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.