DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1159

"Được rồi!" Minh Ngọc liếc nhìn Ngụy Anh Lạc, sau đó nói với hắn,

"Ngô tổng quản, Lệnh tần không thích ồn ào, ngài mau dẫn người của mình
đi nhanh đi!"

"Lập tức đi ngay! Nô tài lập tức đi ngay!" Ngô Thư Lai vừa dợm bước

vừa quay đầu lại, nhưng Ngụy Anh Lạc vẫn thủy chung không ngẩng đầu
lên.

Mọi người đều nói 'không gì bằng áo mới, chẳng gì bằng bạn cũ' (**).

Nhưng loại người như hắn còn chẳng bằng bộ quần áo.

(**) Nguyên văn: "Y bất như tân, nhân bất như cố", trích từ bài "Cổ

diễm ca" (Khuyết danh)

Quần áo còn có thể giữ ấm cơ thể giữa trời đông giá rét, còn hắn?

Đúng là lúc ở phường thêu hắn từng giúp đỡ Ngụy Anh Lạc, nhưng Ngụy
Anh Lạc cũng không phải chưa từng giúp lại hắn. Sở dĩ hắn có thể chèn ép
người khác đến nỗi họ không ngẩng được đầu, vững vàng ở vị trí tổng quản
phủ Nội vụ như hôm nay đều nhờ công lao Ngụy Anh Lạc.

Không ngờ tới nàng giúp hắn như vậy, đến lúc nàng cần giúp đỡ, hắn

ngay cả chậu than cũng keo kiệt.

"Nương nương." Minh Ngọc nói, "Hắn đã đi rồi."

Lúc này Ngụy Anh Lạc mới ngẩng đầu nhìn ra cửa.

"Cũng đừng trách ta vô tình." Nàng thầm nghĩ, "Nếu lần này hời hợt

tha cho ngươi, mấy người kia sẽ nghĩ ta yếu đuối dễ bắt nạt mà dựa thế của
ta trèo lên cao, sau đó đá văng ta xuống vực sâu... Dù sao sau này chỉ cần
nói lời xin lỗi, ta có thể dễ dàng đồng ý."

Lại vang lên tiếng bước chân dồn dập tiến vào Diên Hi cung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.