DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1161

"Dạ." Tiểu thái giám bóp cuống họng đáp một tiếng, đặt chén canh hạt

sen lên bàn xong, tay cũng không an phận mà xấu xa vuốt tay Hoằng Lịch.
Hoằng Lịch cả kinh đang định nổi cơn lôi đình, chợt sững sờ nhấc mũ đối
phương: "Ngụy Anh Lạc?"

Một bím tóc đuôi sam đen nhánh buông thõng xuống vai. Ngụy Anh

Lạc nghiêng đầu nhìn hắn cười, xinh đẹp không sao tả xiết.

Hoằng Lịch giận dữ: "Ai cho nàng vào đây? Lý Ngọc! Lý Ngọc!"

Nhẹ đặt ngón tay lên môi hắn, Ngụy Anh Lạc khẽ nói: "Hoàng

thượng, thiếp nhớ người lắm."

Giống như cọp bị khóa cổ bằng xích, giống như diều bị dây cước điều

khiển, Hoằng Lịch mới nãy còn nổi trận lôi đình thì giờ thoắt cái an tĩnh lại,
đôi mắt nhìn nàng chăm chú.

"Sao vậy?" Ngụy Anh Lạc khẽ vuốt môi của hắn, vừa nhẹ vừa ngứa,

"Hoàng thượng không nhớ thần thiếp chút nào sao?"

Hoằng Lịch bắt lấy ngón tay không an phận của nàng, oán giận nói:

"Tên cẩu nô tài Lý Ngọc dám tùy tiện cho nàng vào đây. Còn nữa, nàng
đang mặc cái gì thế? Càng lúc càng không ra thể thống gì!"

Mặc dù ngoài miệng trách mắng nhưng hai tay hắn rất trung thực,

thoáng cái vòng quanh eo nàng, ôm nàng ngồi lên đùi mình.

Cả người Ngụy Anh Lạc mềm mại đáng yêu ngồi trên đùi hắn như

một đứa trẻ. Đứa bé không an phận này giẫm nhẹ lên mu bàn chân Hoằng
Lịch, hừ nhẹ một tiếng oán trách nói: "Nếu không phải Hoàng thượng ghen
lung tung, thần thiếp cũng không đến mức phải ăn mặc như vậy để ra ngoài
gặp mặt người."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.