DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1179

Trăng sáng treo trên trời, vô số đèn khổng minh xung quanh nhấp nhô,

đèn đuốc di động, tiếng trống từng hồi. Phong cảnh đẹp không sao tả xiết,
nhưng Hoằng Lịch cũng không liếc mắt một cái...

Hắn vẫn mãi ngắm nhìn Ngụy Anh Lạc.

"Các ngươi đang làm gì đó?"

Nhưng ở Thừa Càn cung lại mang phong cảnh khác.

Đám cung nữ thái giám túm tụm trong sân, tranh giành nhìn đèn

khổng minh giữa trời đêm.

Trân Nhi thấy cảnh này giận sôi gan, tới mắng đám đông tan tác lệnh

giải tán, sau đó trở vào lại tẩm điện, buông lời phàn nàn với Kế hậu: "Trong
số các phi tần trong cung thì Lệnh tần là người xảo quyệt nhất. Tuy trước
kia Hoàng thượng sủng ái Thuần quý phi, nhưng người khác cũng được
sủng hạnh đều. Từ lúc cô ta nhập cung, giở đủ chiêu trò tranh sủng, bất kể
Hoàng thượng muốn đến cung của ai, cô ta cũng dám nửa đường giành
mất! Mấy chủ ý xấu của cô ta là nhiều nhất, hôm qua thả diều giấy gửi tình
ý, hôm nay còn thả đèn khổng minh biết phát nhạc, cũng không biết ngày
mai sẽ bày trò gì đây?"

Kế hậu lơ đễnh cười nói: "Nữ nhân này vô cùng thú vị."

Hoằng Lịch ở lại lâu một chỗ, dĩ nhiên thời gian dành cho cung khác

sẽ ít đi. Chung Túy cung từ từ lạnh lẽo, Thừa Càn cung cũng ngang ngửa
không kém. Trân Nhi căm ghét nói: "Thú vị gì đâu chứ, chỉ là lòng dạ bẩm
sinh có nhiều tâm cơ mà thôi!"

Nhưng Kế hậu lắc đầu. Nàng ta đi đến cạnh cửa sổ, thưởng thức quang

cảnh bầu trời đêm sáng rực, thản nhiên nói: "Trân Nhi, tướng quân phải
đánh thắng trận, quan viên phải giải quyết dân sinh, phi tần tất nhiên là phải
giành thánh sủng. Nếu không phải tranh sủng, tại sao phải nhập cung?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.