DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1180

Trân Nhi ngạc nhiên: "Nương nương, nô tỳ không nghe lầm chứ? Sao

người lại nói giúp cô ta vậy?"

"Sự thật là thế." Kế hậu ngắm nhìn đèn khổng minh, trong mắt toát lên

vẻ tán thưởng, "Từ khi cô ta tiến cung, bất luận là làm gì đều có thể độc đáo
khác người, nỗ lực phấn đấu. Ở phường thêu, một bộ phượng bào có thể
bộc lộ tài năng. Ở Trường Xuân cung, có thể khiến Hoàng hậu yêu thương
cô ta nhất. Cho dù phải đến Vĩnh Hạng cọ rửa bô cũng có thể làm hơn hẳn
người khác. Bất cứ lúc nào, chốn nào, cảnh ngộ nào cũng không thể cản trở
cô ta liên tục lên cao, dựa vào thứ bản lĩnh đầy mình đó!"

Kế hậu chợt thở dài: "Đáng tiếc..."

Trân Nhi tò mò hỏi: "Tiếc gì ạ?"

"Đáng tiếc cô ta không phải là nam nhân." Kế hậu cười nói, trong

thâm tâm lại bồi thêm một câu: Đáng tiếc ta cũng không phải là nam nhân.

Đáng tiếc các nàng không phải là nam nhân mà chỉ là phi tử hậu cung,

đấu đến đấu lui cũng như loài dế mèn, không thể rời khỏi chốn này.

Nếu là nam nhân, các nàng đã có thể tranh đấu trên chiến trường, còn

ngoài hậu cung thì trên triều đình rồi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.