DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1190

Tên côn đồ mở túi tiền dòm vào, hồ hởi vui mừng gật mạnh đầu cảm

tạ. Phó Hằng không nhìn nổi bộ dạng này của chúng, đang định xoay người
trở về xe ngựa, bỗng nhiên sau lưng truyền đến tiếng gọi yếu ớt: "Thiếu
gia..."

Thanh âm vô cùng quen thuộc khiến bước chân Phó Hằng ngừng lại.

Hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía nữ tử đang thở thoi thóp trên mặt đất
kia, sợ hãi nói: "Thanh Liên?"

Phòng cho khách ở Phú Sát phủ.

Đại phu mới vừa trở về. Đang ở phòng bếp sắc thuốc, Phó Hằng gọi

quản gia tới, sắc mặt âm u khó dò: "Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?"

"Thiếu gia, đích thực là sơ sót của tiểu nhân." Vẻ mặt quản gia áy náy

nói, "Tiểu nhân cũng vừa mới tra ra được, Thiếu phu nhân ngoài mặt là
chọn hôn sự tốt cho Thanh Liên, nhưng kiệu hoa mới ra khỏi cổng thành đã
đổi thành kiệu nhỏ, đưa vào kỹ điếm."

Gương mặt Phó Hằng âm trầm như nước, gần như muốn bóp gãy tay

vịn của ghế dựa, bỗng nhiên bên tai truyền đến tiếng thét kinh hãi: "Thiếu
gia, Thiếu gia, không xong rồi! Thanh Liên nuốt vàng tự sát rồi!"

Đại phu chân trước vừa mới ra ngoài, chân sau lại bị người mời trở về,

vận hết sức của chín trâu mười hổ, lại sử dụng một củ nhân sâm trăm năm
cất trong kho, khó khăn lắm mới cứu được mạng Thanh Liên trở về.

"Tiểu nhân đã cố gắng hết sức." Đại phu lau trán ướt đẫm mồ hôi,

"Nhưng cuối cùng chỉ là hồi quang phản chiếu (**). Phú Sát đại nhân muốn
nói gì với cô ấy thì hãy nói nhanh lên."

(**) Hồi quang phản chiếu là tên thường gọi hiện tượng người bệnh

nặng đột ngột hồi tỉnh, khỏe lại trước khi qua đời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.