"Hôm nay từ biệt, quãng đời về sau khó có dịp gặp lại, trong lòng ta
không còn lo lắng gì khác, trừ một người... ta muốn gửi gắm cho cô." Du
phi nhìn nàng tha thiết khẩn cầu, mở nắp hộp ra, bên trong hộp vuông là
những bánh hoa sen.
Ba ngày trước, Ngụy Anh Lạc đã đưa cho Vĩnh Kỳ một hộp bánh hoa
sen, tổng cộng bảy cái, bây giờ thiếu đi ba cái. Một ngày Vĩnh Kỳ chỉ ăn
một cái, cực kỳ nâng niu quý trọng.
Ngụy Anh Lạc nâng hai tay tiếp nhận hộp bánh, thần sắc trịnh trọng
như thể tiếp nhận mạng của Du phi, cam kết: "Cứ giao cho ta."
Trong mắt Du phi rưng rưng, định quỳ xuống bái lạy cảm tạ, bên
ngoài bỗng nhiên truyền đến giọng nói Lý Ngọc: "Lệnh phi nương nương,
Hoàng thượng gọi người đến Dưỡng Tâm điện, vụ án đã truy ra được manh
mối rồi."
Ban đầu, Ngụy Anh Lạc cứ tưởng 'truy ra manh mối' là ám chỉ vụ
Thuần quý phi vu oan nàng hạ độc, đợi sau khi đến Dưỡng Tâm điện rồi
mới phát hiện sự tình không đơn giản như vậy.
Sắc mặt Hoằng Lịch so với trước càng lạnh hơn. Ngụy Anh Lạc chưa
từng thấy bộ dáng hắn giận dữ đến thế, giống như ngọn núi lửa chực chờ
phun trào. Kế hậu đứng cạnh hắn, nói với Ngọc Hồ khom lưng quỳ gối:
"Bẩm báo lại với Lệnh phi những gì lúc nãy ngươi nói với ta đi."
Toàn thân Ngọc Hồ ướt đẫm mồ hôi, đờ đẫn nói: "Thuần quý phi dặn
dò nô tỳ tiếp cận và âm thầm mua chuộc quản sự Vương Trung của Thục
Hỏa xử để hắn làm việc cho mình. Đêm trừ tịch năm đó, tiên Hoàng hậu
nhân từ sớm đã cho các nô tài về nghỉ ngơi. Quý phi đã mua chuộc tiểu thái
giám của Trường Xuân cung đổi thành than hoa cúc dễ cháy, lại an bài
Vương Trung động tay động chân dưới đáy vạc Cát Tường, khiến nước