DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1300

"... Càng nhìn Viên Xuân Vọng càng không giống người lương thiện."

Ngoái đầu dõi theo bóng lưng đối phương, Minh Ngọc nhịn không được
cảm thán, "Còn không bằng Tiểu Toàn Tử đáng tin cậy. Ai, nhưng ai bảo
Anh Lạc cứ tín nhiệm hắn hết lần này đến lần khác."

Lắc đầu, Minh Ngọc đi vào phòng hỏi một tiếng: "Anh Lạc, có chuyện

gì vậy?"

"... Hoàng thượng mới sai người đưa tới." Ngụy Anh Lạc cúi đầu nhìn

lông chồn được đặt trên bàn.

Theo như lời Lý Ngọc nói, Hoàng thượng vừa ban thưởng da sống cho

hậu cung, đa phần các cung được nhận da hổ đen và da báo trắng, Thọ
Khang cung và Thừa Càn cung là da lông chồn thượng hạng, chỉ có cung
của nàng là khác biệt.

Là miếng da Vân Hồ.

Cầm lên nhìn, lớp bên ngoài lấp lánh tia sáng, cộng thêm hoa văn

xoắn ốc tự nhiên, khiến tấm da vừa xinh đẹp vừa hiếm có vô cùng.

Miếng da Vân Hồ này chỉ có một, cho dù Hoàng hậu muốn nhưng

Hoằng Lịch cũng không cho. Có thể thấy được vị trí Ngụy Anh Lạc trong
lòng Hoằng Lịch... là đứng đầu đấy.

Ánh mắt Ngụy Anh Lạc phức tạp, ngón tay vuốt ve tấm da Vân Hồ,

nội tâm như bị phỏng, trái tim đá lạnh dần dần được sưởi ấm, vừa sờ vừa
nói: "... Minh Ngọc, đem hộp kim chỉ của ta tới đây."

"Nương nương muốn...?" Ánh mắt Minh Ngọc sáng ngời, lấy hộp kim

chỉ đến rất nhanh.

Ngụy Anh Lạc se chỉ luồn kim. Mưa rơi rả rích. Giữa tiếng mưa rơi,

kim thêu trong tay nàng nhẹ nhàng lên xuống miếng da Vân Hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.