DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1472

Trong đầu không khỏi hiện ra gương mặt Trầm Bích, nhớ lại câu nói

sáng nay của nàng với chính mình -- "Hoàng thượng, về chuyện Minh
Ngọc, thần thiếp muốn bẩm báo..."

"Diệp Thiên Sĩ." Hoằng Lịch lạnh lùng nói, "Khanh nói đi."

Diệp Thiên Sĩ quỳ cũng lâu rồi, thở dài nói: "Minh Ngọc cô nương tới

tìm thần, thần chẩn đoán ngân châm đã đâm vào tim phổi, căn bản vô
phương cứu chữa. Minh Ngọc cô nương nhắc thần không được nói ra
ngoài, nhưng thần không nghĩ tới cô ấy lại tìm đến cái chết -- "

Hải Lan Sát nghe được một nửa đã giận không kìm được, một phát bắt

được cổ áo đối phương nói: "Cô ấy không cho ngài nói thì ngài liền không
nói sao?"

Lại là một hồi rối loạn, Hoằng Lịch quát lớn một tiếng, Lý Ngọc liền

tiến lên ngăn cản, cuối cùng cũng kéo được Hải Lan Sát ra. Hắn hít sâu vài
cái, bỗng nhiên nghẹn ngào nói: "Là lỗi của ta, tất cả đều là lỗi của ta. Cô
ấy không nói, ta cũng không hỏi rõ ràng..."

Đàn ông đổ máu không đổ lệ vì chỉ chưa tới lúc thương tâm mà thôi.

Sau khi đưa Hải Lan Sát đi, Diệp Thiên Sĩ thấp giọng dò hỏi: "Hoàng
thượng, chỗ Lệnh phi nương nương..."

"Không cần nói cho nàng ấy biết." Hoằng Lịch nói.

Diệp Thiên Sĩ có chút tâm thần bất định. Vốn hắn cảm thấy mình giúp

người bệnh giữ bí mật là đạo lý hiển nhiên, bây giờ chứng kiến bộ dáng bi
thảm của Hải Lan Sát lại có chút hối hận, thậm chí còn nghĩ nếu mình có
thể sớm nói thật với Hải Lan Sát và Ngụy Anh Lạc thì nói không chừng,
Minh Ngọc sẽ có một kết cục khác.

Do đó do dự một chút, hắn nói: "Hoàng thượng, thần biết chuyện

không báo đã là phạm sai lầm lớn, bây giờ còn giấu giếm Lệnh phi nương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.