DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 1561

Nhi từ phía sau với đến, che đôi mắt nàng: "Nương nương, đừng nhìn..."

Kế hậu kéo tay nàng ta xuống, trông thấy con chim đã chết nằm trên

mặt đất lạnh lẽo.

Nhắm mắt lại, đột nhiên Kế hậu cảm thấy có chút chóng mặt, không

khỏi lắc lư vài cái, ngã vào người Trân Nhi.

Ban đêm, Thừa Càn điện mời thái y.

Đêm nay không phải là phiên gác của Viên Xuân Vọng, chờ hắn nghe

được tin tức liền vội vàng đứng dậy thay quần áo, lúc đi đến tẩm cung thì
nghe thấy Hoàng hậu giận dữ hét to: "Cút!"

Cửa tẩm điện mở ra, Trương Viện Phán vừa lăn vừa bò lao ra ngoài.

Viên Xuân Vọng đứng ở cửa ra vào một lúc lâu mới tiến vào, chỉ thấy

Kế hậu đầu tóc rối tung đang ngồi trên giường, trong ngực ôm một gương
đồng, nhìn chằm chằm bản thân trong gương lẩm bẩm: "Hắn vừa mới gọi ta
là cái gì?"

Trân Nhi nhìn nàng lo lắng: "Nương nương..."

"Lão phụ." Kế hậu nghiến răng nghiến lợi nói, "Hắn nói ta là lão phụ!"

"Nương nương!" Trân Nhi vội nói, "Trương Viện Phán không phải có

ý đó..."

"Hồi nãy hắn ta nói, 'Theo y thư cổ Hoàng Đế Nội Kinh, nữ tử nhị thất

thiên quý chí, thất thất nhi thiên quý tuyệt (*). Nương nương năm nay bốn
mươi tám tuổi, không sai biệt lắm, vì vậy kinh nguyệt không đều, hay còn
gọi là lão phụ rong huyết -- " a..." Kế hậu cười lạnh một tiếng, từ từ quay
đầu lại, ánh mắt đỏ sọc nhìn chằm chằm Trân Nhi, "Ta đã là một lão phụ rồi
phải không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.