DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 164

Ngụy Anh Lạc không có cách nào khác đành phải chậm rãi ngẩng đầu

nhìn hắn.

Cũng khó trách Cẩm Tú hô hào muốn làm thê thiếp của hắn.

Đôi mắt phượng của người trước mắt này vô ý lại như hữu tình, hắn

không cần mở miệng nói chuyện, chỉ cần dùng đôi mắt này nhìn qua ngươi,
trong lòng liền hóa thành hàng vạn nhu tình mà mềm nhũn.

"Ngươi thấu tình đạt lý như thế là tốt, nhưng lại có chút sơ sót." Phú

Sát Phó Hằng tiện tay vỗ vỗ bội đao bên hông, "Thị vệ trong cung đều là
những ba đồ lỗ (*) hàng đầu, bao gồm cả ta. Vì thế bất kỳ ai cũng có thể...
phát hiện sau ngọn núi giả này có người ẩn nấp."

(*) Ba đồ lỗ: là danh hiệu dành cho những tướng lĩnh và những binh sĩ

chiến đấu dũng cảm, can trường và thiện chiến trong chiến trường hay
trong những trận đánh, các cuộc đọ sức.

Nói cách khác, mưu kế của Cẩm Tú ngay từ đầu đã thất bại thảm hại.

Mặc dù có thành đi chăng nữa, đó cũng chỉ là thị vệ cố ý trúng kế,

muốn giao bản thân đưa vào bàn tay mỹ nhân.

Cẩm Tú ngượng ngùng cúi đầu xuống. Ngụy Anh Lạc bên cạnh cũng

bắt chước nàng gục đầu: "Vâng, Anh Lạc đã thụ giáo."

"Được rồi, các ngươi mau đi đi." Phú Sát Phó Hằng dùng ánh mắt nhìn

người bên cạnh Cẩm Tú, "Dìu cô ấy trở về đi. Sau đó nên giáo huấn cô ấy
nhiều vào, miễn cho sau này đại họa đến không kịp trở tay."

Ngụy Anh Lạc vội vàng đỡ Cẩm Tú rời đi. Trên đường trở về, sắc mặt

Cẩm Tú đều rất khó coi, cũng không biết là bởi vì chân đau, hay là bởi vì
câu nói cuối cùng của Phú Sát Phó Hằng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.