DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 163

nghe phía bên kia ngọn núi truyền tới một giọng nam trong trẻo vang lên:
"Ta thấy vị cô nương này nói đúng."

Ngay sau đó, một thân ảnh mặc trang phục thị vệ đang khoanh tay

nghiêng người xuất hiện bên sườn núi, đối với các nàng cười nói: "Các
ngươi cần phải trở về đi."

"Phú Sát đại nhân..." Hai người đồng loạt quay đầu lại nhìn hắn.

Có một số người mặc long bào cũng không giống thiên tử, lại có một

số người mặc quần áo thị vệ cũng không giống thị vệ.

Phú Sát Phó Hằng chính là loại người này.

Khí chất quá mức ung dung hòa nhã, mặc dù dáng đứng kia chỉ là tùy

hứng nhất thời nhưng lại giống như chim phượng hoàng đáp xuống ngô
đồng, lông vũ nhẹ nhàng xòe ra chính là bộ đồ thị vệ trên người hắn, khoác
lên người khác là biểu trưng cho thân phận, nhưng khoác trên người hắn lại
là hạ thấp bản thân.

Đôi mắt phượng hẹp dài quét qua khuôn mặt Ngụy Anh Lạc. Góc mắt

phải bên dưới có một nốt ruồi nhỏ càng khiến hắn trở nên ung dung lại
thêm vài phần mập mờ cùng gợi cảm.

"Ngụy Anh Lạc." Hắn gọi một tiếng, thanh âm trong trẻo tựa như rượu

ngon đã được ủ dưới đất lâu năm, chỉ ngửi mùi thôi mà đã có thể làm say
lòng người.

Ngụy Anh Lạc lặp lại chiêu cũ, không muốn đối phương ghi nhớ

tướng mạo bản thân nên cố ý cúi đầu thật sâu: "... Phú Sát đại nhân còn gì
căn dặn sao?"

"Ngẩng đầu nhìn ta." Phú Sát Phó Hằng ra lệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.