DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 179

vị nương nương ở Vĩnh Hòa cung cũng ăn cái này, nhưng bị ta khuyên can!
Nguy hiểm quá! Đúng rồi còn có còn có..."

Nàng một tràng nói một hơi không ngừng nghỉ, hơn nữa nhìn bộ dạng

như còn muốn nói tiếp, hết lần này tới lần khác lên giọng cực lớn, miệng
người mà như chục mỏ con vịt cộng lại, làm cho hai bên huyệt thái dương
của Tuệ quý phi không ngừng giật giật liên hồi.

"Ngừng ngừng ngừng!" Tuệ quý phi không thể không hô ngừng, "Cái

gì mà linh tinh ầm ĩ vậy? Nói năng bừa bãi, không biết tầng tự! Tiến cung
lâu như vậy, nên nói hay không nên nói cái gì với chủ tử cũng không biết
sao?"

Ngụy Anh Lạc gật gật đầu, rồi lại vội vàng lắc đầu, sau đó ánh mắt

dao động khắp nơi, cuối cùng cũng cố định lại một chỗ, rồi sau đó lại bất
định phương hướng -- Tuệ quý phi nhấc chén viên củ sen bên cạnh bàn lên.

"Nương nương." Thấy nàng không ngừng nuốt nước miếng, đến lúc

này Chi Lan liền nhịn không được nữa rồi, tiến đến bên tai Tuệ quý phi nhẹ
nhàng nói, "Nha đầu kia, thoạt nhìn tựa hồ có chút ngốc..."

"Đến ngươi còn có thể nhìn ra được sự tình, bổn cung không nhìn ra

được sao?" Tuệ quý phi vẫy tay: "Tới đây."

Ngụy Anh Lạc ồ một tiếng, rõ ràng không hiểu được đây là ý cho phép

nàng đứng dậy, hai đầu gối vẫn như cũ quỳ trên mặt đất, một đường lết đến
trước mặt Tuệ quý phi, bộ dáng của cẩu nô tài này thiếu chút nữa khiến Tuệ
quý phi phải lăn ra cười.

"Biết rõ đây là cái gì không?" Tuệ quý phi giống như trêu chọc con

chó bình thường, bưng chén sứ thanh hoa lên, ngay trước mặt Ngụy Anh
Lạc lắc lư hai cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.