DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 225

Đố kỵ tựa như một cây đao, ai cũng không biết nó sẽ đâm sau lưng

mình lúc nào.

Ngụy Anh Lạc hoài nghi sẽ có người ra tay với chỉ khổng tước, ví dụ

như vụng trộm giấu đi vài cuộn. Một vật liệu quý giá như thế, một khi thiếu
đi sẽ không có chỉ khác thay thế được.

Vì vậy biện pháp tốt nhất chính là trước khi đối phương kịp ra tay,

dùng chỉ khổng tước thêu xong phượng bào, sau đó giao cho Trương ma
ma.

"Cô... Cô còn muốn làm việc nữa à?" Cát Tường nhăn mày, ánh mắt

liếc về hộp chỉ khổng tước một cái, không còn yêu thích nữa ngược lại sinh
ra chút chán ghét, "Thêu phượng bào này nói ít cũng phải đến hơn tháng
đấy. Mỗi ngày đều liều mạng thêu như vậy, cô không cần sống nữa sao?
Thôi thế này được không, cô ăn cơm trước đi, ta ở đây giúp cô thêu cho!"

Tuy Ngụy Anh Lạc biết Cát Tường có lòng tốt, nhưng nàng cũng

không dám mạo hiểm giao đồ cho cô ấy, dù sao cô ấy thật sự có thể đem
phượng hoàng thêu thành thảo kê (gà mái) nha...

"Cô có hai lựa chọn, hoặc là đưa ta thêu giùm, hoặc là đi ăn cơm với

ta!" Cát Tường lắc lắc vai Ngụy Anh Lạc, nửa ngang ngược nửa nũng nịu
nói, "Chỉ tốn nửa nén hương thôi mà, ăn nha, ăn nha nha nha!"

"Ai, ai, được rồi!" Ngụy Anh Lạc thật sự bị cô ấy làm cho không còn

biện pháp, chỉ còn cách cùng cô ấy đứng dậy rời đi.

Thức ăn tối nay thập phần phong phú, cháo bí đỏ thơm ngon, rau trộn

dưa leo nhẹ nhàng khoan khoái, bún thịt béo mà không ngán. Chỉ tiếc hiện
giờ Ngụy Anh Lạc chỉ một lòng hướng về phường thêu, vì thế nàng chỉ gắp
vài miếng đồ ăn, ăn vội hai ba miếng cơm, sau đó hạ đũa xuống nói: "Ta ăn
no rồi, đi về trước."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.