DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 238

không phải chỉ bạc. Tốt lắm, phường thêu thế mà cũng thèm muốn chỉ
khổng tước trắng trợn như vậy, vì thế sau cùng làm ẩu thế này để đến đưa
cho có sao?"

Ngụy Anh Lạc nhanh chóng quỳ xuống: "Nô tài không dám."

"Ngươi không dám? Đều đã làm hết rồi, còn có cái gì mà không

dám?" Minh Ngọc đang muốn ném phượng bào trong tay lên mặt Ngụy
Anh Lạc, sau lưng lại vang lên âm thanh của Phú Sát hoàng hậu: "Đợi đã."

Phú Sát hoàng hậu vẫy vẫy tay, lệnh Minh Ngọc đem xiêm y dâng lên,

cúi đầu dò xét một lát, lông mày nàng không khỏi nhíu lại, ngẩng đầu nhìn
về phía Ngụy Anh Lạc: "Nếu như bản cung không nhìn lầm, đây là tơ sợi
se từ lông tơ của đuôi hươu phải không?"

"Hoàng hậu nương nương thánh minh." Ngụy Anh Lạc không có nửa

điểm che giấu, thoải mái thừa nhận nói.

Mọi người xôn xao.

Thật sự lấy chỉ thêu từ lông đuôi hươu để may phượng bào sao? Cung

nữ có địa vị hơi cao một chút nhất định sẽ không dùng thứ hạ đẳng như thế
để may xiêm y, người của phường thêu đúng là ăn gan hùm mật báo thật
rồi. Rốt cuộc ai đã âm thầm sai khiến để cô ta dùng vật như vậy đến làm
nhục Hoàng hậu nương nương?

Rất nhanh, ánh mắt của mọi người đều hữu ý vô tình liếc về Tuệ quý

phi.

Nghi ngờ trong lòng Phú Sát hoàng hậu cũng không khác so với mọi

người, sắc mặt dần dần lãnh đạm, hỏi: "Vì sao phường thêu các ngươi phải
dùng loại tơ này?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.