DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 252

Ngô tổng quản vô cùng xem trọng Ngụy Anh Lạc, cũng không tính sử

dụng ân huệ quý báu vào lúc này, nhẹ giọng dặn dò nàng vài tiếng, thậm
chí quanh co lòng vòng tiết lộ cho nàng một ít sở thích của Hoàng hậu, cuối
cùng vỗ vỗ vai Ngụy Anh Lạc nói: "Đã đến hầu hạ Hoàng hậu nương
nương thì phải chăm chỉ cần mẫn, đừng thấy nương nương hiền lành mà
sinh ra lười biếng. Hoàng hậu nương nương dễ mềm lòng, nhưng không có
nghĩa là người bên cạnh nương nương mềm lòng."

Ngụy Anh Lạc trong lòng khẽ động, gật đầu nói: "Anh Lạc đã biết, tạ

Ngô tổng quản đã nhắc nhở."

Càng là người quyền cao chức trọng thì càng phải thận trọng từ lời nói

đến việc làm, trước khi nói ra miệng điều gì cần phải uốn lưỡi bảy lần.

Từng chữ từng chữ đều có hàm ý thật sâu trong đó.

"Được rồi, gặp lại ngài sau nhé." Nhìn sắc trời một chút, Ngụy Anh

Lạc cười nói, "Hôm nay còn có chuyện trọng yếu hơn muốn làm."

Trong phòng ăn dành cho cung nữ, một chén mì trường thọ nhẹ nhàng

đặt trước mặt Cát Tường.

Sợi mì cuốn lại trắng như tuyết trong nước dùng, nổi bật lên màu hồng

của thịt cùng màu xanh của rau thơm được rưới đầy trên mặt mì, hương
thơm nức mũi trông ngon miệng lạ thường.

"Biết được thường ngày ngươi thèm ăn, cây bàn đào không kịp tươi

sống, nhiều lần duyên có thể buộc lại nhè nhẹ, mỗi năm tin tưởng cùng
nguyện vọng, râu rồng mềm mại dài ba nghìn thước, hạc tính hưng thịnh
vĩnh viễn tám trăm năm, hương thơm mì thọ có thể cầu may, cùng đoàn
viên với gia đình, một chén mì trường thọ, không thành kính ý." (*) Ngụy
Anh Lạc nháy nháy mắt với Cát Tường đối diện, "Chúc ngươi sống lâu
trăm tuổi, hàng năm bình an."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.