DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 279

"Không, không, thả ta ra!" Biết mình nếu bị bọn hắn bắt đi chỉ sợ một

đi không trở lại, Linh Lung lập tức né tránh đứng lên, thân thể vặn vẹo như
rắn bỏ chạy, trên đường va chạm không biết bao nhiêu bàn ghế và giá thêu,
vừa khóc vừa thét lớn, "Ta đã làm gì sai? Tại sao muốn bắt ta? Ngô tổng
quản, ngài không thể vô duyên vô cớ bắt ta vậy được, ít nhất cũng phải cho
ta lý do hợp lý đã chứ?"

"Lý do?" Ngô Thư Lai tức giận nở nụ cười, "Kêu ngươi làm thường

phục cho Hoàng thượng mà ngươi dám sơ suất bỏ sót một cái kim trong cổ
áo! Có biết đó gọi là gì không? Lơ là một cái là thành trọng tội mưu phản,
tất cả chúng ta đều phải rơi đầu cùng!"

"Kim? Ta không biết cây kim nào cả! Chờ... chờ một chút..." Ánh mắt

Linh Lung mê mang, rồi lại bỗng nhiên như nghĩ thông điều gì, đột nhiên
quay đầu lại nhìn chằm chằm phía sau đám người.

Giữa đám người đang lo sợ bất an, chỉ có duy nhất một người lại trấn

định tự nhiên.

Phảng phất như đã sớm dự liệu tình huống này từ trước, bộ dạng

người đó luôn nở nụ cười chờ xem kịch hay.

"Là ngươi!" Linh Lung vừa tức vừa sợ, "Chính là ngươi, Ngụy Anh

Lạc!"

Trong nháy mắt đó, nàng cảm thấy mình như một con côn trùng đáng

thương sa chân rơi vào mạng nhện đã được thiết kế tỉ mỉ, càng giãy dụa lại
càng bị siết chặt.

"Ngô tổng quản, bộ đồ đó là Ngụy Anh Lạc làm, không phải ta!" Sự

tình đã phát triển đến nước này, Linh Lung đâu còn dám tiếp tục giấu giếm,
một mực hướng Ngô Thư Lai gào lên, "Là cô ta sơ ý, không, nhất định là
cô ta cố tình để lại cây kim trong cổ áo để hãm hại ta!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.