DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 287

Tin tức truyền đến phường thêu vào lúc Ngụy Anh Lạc đang thêu một

bộ xiêm y.

Chất liệu vải sa tanh màu xanh ngọc, trên ấy thêu hình con dơi kèm

một chữ "Phúc", người trẻ mặc trông hơi lớn tuổi, người già mặc lại toát ra
phúc khí.

"Ra ngoài hết đi."

Tiếng bước chân nhao nhao lộn xộn vang lên, đợi bước chân người

cuối cùng biến mất sau cánh cửa, trong phường thêu chỉ còn lại Ngụy Anh
Lạc và Trương ma ma.

"... Vốn dĩ cô ta không cần đến mức phải chết." Giọng nói Trương ma

ma vang lên đều đều trên đỉnh đầu nàng, "Hoàng thượng sau khi qua cơn
tức giận cũng biết chỉ là nhất thời sơ sót, tội không đáng chết. Người rõ
ràng đã hạ chỉ phạt năm mươi trượng và đày vào tân giả khố, Linh Lung
đâu nhất thiết phải tự sát như vậy! Nghe người ta nói, trước khi chết cô ta
luôn lẩm bẩm trong miệng 'tuyệt đối không đi Ninh Cổ Tháp'."

"Ma ma, người xem đi." Ngụy Anh Lạc có chút đáp phi sở vấn (*),

Trương ma ma chất vấn lý do tự sát của Linh Lung, nàng lại cầm xiêm y
trong tay đưa cho bà xem, ánh mắt ôn nhu cười nói, "Năm nay bà nội Cát
Tường đã hơn bảy mươi, toàn bộ đều chỉ nhờ đồng lương ít ỏi của cháu gái
mà sống qua ngày. Bà ấy vẫn luôn một mực chịu khổ ngóng trông cháu gái
tròn tuổi xuất cung, Cát Tường thường nói với ta sau khi về nhà sẽ thêu cho
bà ấy một bộ xiêm y, dùng vải sa tanh xanh ngọc, phía trên thêu đầy con
dơi, tượng trưng phúc khí..."

(*) Hỏi một đường trả lời một nẻo.

"Anh Lạc!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.