DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 488

Giận dữ khó ức chế trong lòng Ngụy Anh Lạc chạm đến đỉnh điểm.

Nàng quay đầu lại, lạnh lùng trào phúng: "Hoàng thượng 'giận chó đánh
mèo' với người khác như vậy, không phải là việc một minh quân nên làm."

Hoằng Lịch như một ngọn núi lửa đang phun trào, đến đụng cũng

không ai dám, huống chi còn ngang nhiên chỉ trích trước mặt như vậy.

Đừng nói là người khác, ngay cả chính Hoằng Lịch cũng không dám

tin lỗ tai mình. Thật lâu sau đó, hắn mới hoài nghi nhìn Ngụy Anh Lạc
chằm chằm: "... Ngươi vừa mới nói cái gì? Lặp lại lần nữa!"

Đổi lại thành người khác, tuyệt đối không có gan hó hé nửa chữ, chớ

nói chi là lặp lại, thậm chí còn muốn thề thốt phủ nhận lời nói vừa rồi của
mình.

"Hoàng thượng 'giận chó đánh mèo' với người khác như vậy, không

phải là việc một minh quân nên làm." Kết quả Ngụy Anh Lạc chẳng những
lặp lại nguyên si, mà còn bổ sung thêm những lời khó nghe, "Phi tần khắp
cung biết Hoàng thượng đau bệnh, ngoài miệng toàn nói lời ân cần, nhưng
chân như gắn bánh xe Phong Hỏa Luân (*), chạy trốn đã không thấy tăm
hơi! Chỉ có Hoàng hậu nương nương lo lắng cực nhọc, không thể an tâm
nghỉ ngơi, ngày đêm chăm sóc chu đáo, nhưng Hoàng thượng không phân
biệt đúng sai, đem đau đớn áp đặt lên người khác. A, thật đúng là một vị
Hoàng đế tốt, một vị phu quân tốt."

(*) Bánh xe gắn dưới chân Na Tra gọi là Phong Hoả Luân

Hoằng Lịch chưa từng bị người nào lăng mạ như thế, lúc này tức giận

đến mức hai mắt giăng đầy tơ máu, chỉ tay thẳng mặt nàng, nói không nên
lời.

"Anh Lạc, sao ngươi có thể nói lời bất kính với Hoàng thượng như

vậy?" Hoàng hậu hoảng sợ nói, "Còn không mau lui ra!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.