DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 618

hương mà chẳng phải đàn hương, tựa như mực tàu mà chẳng phải mực tàu,
một loại hương khí dựa bàn làm việc trong thời gian dài.

Tay trải ra bộ y phục sạch sẽ, Anh Lạc vẫn giữ lặng thinh, tiếp tục thay

quần áo cho nam nhân trước mặt, vừa mới phủ áo khoác trên vai hắn, đột
nhiên tay phải bị hắn nắm một phát, kéo thẳng vào trong lồng ngực.

Bờ môi mát lạnh kề sát tai nàng, hơi thở ấm áp nhưng lời lẽ cay

nghiệt: "Nói trẫm biết, mục đích ngươi tiếp cận Phó Hằng là gì?"

Đôi má Ngụy Anh Lạc đỏ hây hây, cũng không biết vì thấy thẹn hay

thấy giận: "Hoàng thượng, nô tỳ không hiểu ý người!"

Cười khẽ một tiếng, ngón tay nam nhân nâng cằm nàng lên.

"Không cần giả vờ giả vịt, trẫm đã sớm nhìn thấu vỏ bọc đẹp đẽ này

của ngươi rồi." Hoằng Lịch bóp chặt cằm nàng, cười mỉm liếc mắt nhìn
xuống, "Phó Hằng xuất thân danh môn, nhân phẩm quý trọng, mà ngươi
trăm phương ngàn kế cố tiếp cận hắn, chẳng phải chính là để rũ bỏ kiếp nô
bộc, trở thành thê tử nhà huân quý sao? Nhưng ngươi đừng quên, Phó Hằng
là nội đệ (*) của trẫm, gia tộc Phú Sát càng là cận thần tâm phúc của trẫm,
trẫm quyết không cho phép một nữ nhân như ngươi có mảy may tí xíu liên
quan đến Phú Sát gia."

(*) cách gọi em trai bên vợ

Ban đầu Anh Lạc bị hắn đụng chạm còn có chút kháng cự, nghe xong

lời hắn nói liền dứt khoát không tránh nữa. Nàng ngẩng đầu nhìn hắn,
không đáp mà hỏi ngược lại: "Nô tỳ chưa bao giờ có ý nghĩ trèo cành cao,
lại càng không biết suy nghĩ đó của Hoàng thượng từ đâu mà có. Nô tỳ
không hiểu, ngay từ đầu Hoàng thượng đã đặc biệt căm ghét nô tỳ, rốt cuộc
là vì sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.