DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 660

"Cách này thích hợp với hắn nhất." Viên Xuân Vọng cười nói, "Đập

một gậy chết tươi thì hời cho hắn quá. Như vậy tốt hơn nhiều, sống không
được mà chết cũng không xong, hưởng thụ trọn một đêm, kết cục chết
không nhắm mắt."

Ngữ khí của hắn quá mức thoải mái, nội dung lời nói cũng quá mức

tường tận, nên Ngụy Anh Lạc buột miệng thốt ra: "... Là huynh?"

"Không phải ta, mà là cô." Ánh mắt Viên Xuân Vọng thoáng nhìn phía

sau nàng.

Ngụy Anh Lạc che giấu đòn gánh sau lưng, lắc đầu nói: "Huynh sai

rồi. Ngay cả con gà ta còn không dám giết, làm sao giết người được chứ?"

"A?" Viên Xuân Vọng cười như không cười, "Phải không?"

Sau một lát, Ngụy Anh Lạc nở nụ cười, nụ cười không khác biệt so

với Viên Xuân Vọng: "Là giả. Huynh không giết hắn thì ta sẽ giết. Tên
khốn nạn làm nhục cung nữ tới chết này, ta tự nhiên muốn diệt trừ hắn,
không để hắn nhong nhong bên ngoài tiếp tục hại đời người khác."

"Cũng không để hắn tỉnh lại, tìm chúng ta trả thù." Viên Xuân Vọng

chắp hai tay, đi thong thả tới gần Ngụy Anh Lạc, "Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc,
cắt đứt hậu họa về sau. Hóa ra cô là tiểu cung nữ không vờ ngây thơ lương
thiện! Ngụy Anh Lạc, ta rất thích bộ dáng cô bây giờ, bởi vì -- sâu thẳm
bên trong chúng ta, căn bản là người giống hệt nhau!"

Ngụy Anh Lạc lẳng lặng nhìn hắn. Sao trước đây nàng lại nghĩ hắn ta

là thú con mẫn cảm đáng thương được nhỉ? Đây rõ ràng là một con rắn độc
sặc sỡ, bề ngoài đẹp đẽ bao nhiêu, thì độc tính càng mạnh bấy nhiêu.

Bước chân dừng lại trước mặt Ngụy Anh Lạc, Viên Xuân Vọng nhẹ

nhàng cười một tiếng: "Hiện tại chúng ta là người một nhà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.