DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 786

Nhàn quý phi mỉm cười nói: "Thuần phi muội muội, lão nô tài này thật

không biết phải trái, chẳng qua chỉ chịu có mấy trượng đã khai hết cả rồi.
Muội muội, muội muốn biết bà ta đã nói gì không?"

Lưu ma ma chịu nhục hình, thần trí đã có chút mơ hồ, cả buổi không

nói được lời nào, bỗng nhiên bật khóc thật to, tay chân bò lết đến chỗ
Thuần phi: "Nương nương, nương nương, cứu, cứu lão nô với..."

Thuần phi thối lui một bước, cung nữ Ngọc Hồ bên cạnh vội giơ chân

đạp văng đối phương ra xa, gấp gáp nói: "Ăn nói lung tung cái gì đấy?
Nương nương chúng ta thì có liên quan gì đến lão già nhà ngươi?"

Lưu ma ma nghe xong, vội gào đến tê tâm liệt phế: "Ngọc Hồ, cô

đừng phủi sạch quan hệ nhanh thế. Rõ ràng Thuần phi đã lệnh ta... lệnh ta
hãm hại Ngụy Anh Lạc!"

"Nói bậy!" Ngọc Hồ cắn răng nói, "Nương nương chúng ta và cung nữ

đó không thù không oán, cớ sao phải vu hãm cô ta? Ngươi, ngươi rõ ràng là
chịu sự sai khiến của người khác, muốn vu khống ngược lại nương nương
chúng ta!"

Cung nhân dâng lên tách trà nhỏ, Nhàn quý phi ngồi tựa vào ghế, dù

bận vẫn ung dung uống một hớp: "Thuần phi, muội nói xem?"

Sắc mặt Thuần phi hơi trắng bệch: "Đây là vu hãm..."

"Cái gì mà vu hãm? Nương nương, người hãy nghe nô tài nói!" Thấy

Thuần phi trở mặt, Lưu ma ma với tâm trạng 'ngươi bất nhân thì ta bất
nghĩa', dứt khoát kể hết mọi chuyện, từ lúc Thuần phi tìm bà ta như thế nào,
lại an bài chính mình vu oan hãm hại ra sao, nguyên nhân hậu quả, toàn bộ
khai ra hết sạch, nội dung tường tận, không có một chút sơ hở.

Chân tướng sự việc bị bại lộ, lời biện bạch của Thuần phi lộ rõ vô lực

tái nhợt, thân thể nhịn không được lảo đảo, tựa vào bên người Ngọc Hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.