DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 809

"Lui xuống hết đi." Phó Hằng dùng tay áo lau khóe miệng, khàn khàn

ra lệnh đuổi hết mọi người, sau đó chậm rãi ngồi vào ghế, nhìn qua Nhĩ
Tình đang ngồi mép giường đối diện.

Giữa hai người, có một khoảng cách hầu như không thể vượt qua.

Thật lâu sau, Nhĩ Tình do dự thử dò xét, thanh âm mang theo run rẩy

nức nở: "Phó Hằng, có phải chàng... hối hận rồi không?"

Phó Hằng ngẩn người, lời cảnh cáo của Hoàng hậu vang lên bên tai:

"Phó Hằng, tỷ tỷ rất sợ đệ sẽ hối hận cả đời."

Phó Hằng hít sâu một hơi, giống như tự thuyết phục bản thân: "Không,

ta không hối hận."

Nghe xong lời này, Nhĩ Tình thở phào nhẹ nhõm, lộ ra dáng vẻ ôn nhu

tươi cười: "Thiếp cũng không hối hận, dù biết rõ chàng yêu cô ấy, thiếp
cũng nguyện ý gả cho chàng! Phó Hằng, chỉ cần có thể trở thành thê tử của
chàng, làm gì thiếp cũng bằng lòng, khổ mấy thiếp cũng chịu được."

Phó Hằng biết cô ta đang ám chỉ điều gì, thở dài, nắm chặt tay đối

phương, nói khẽ: "Nhĩ Tình, từ lúc ta quyết định cưới nàng, ta đã quyết tâm
quên đi cô ấy."

"Thật sao?" Nhĩ Tình kinh hỉ ngẩng đầu, khóe mắt lấp lánh giọt lệ, si

ngốc nhìn hắn.

"Ừ, ta đã cưới nàng, thì phải có trách nhiệm với nàng. Nàng mới là thê

tử của ta, là người ở bên ta cả đời..." Phó Hằng chết lặng mà nói. Hắn từng
dùng những lời này trấn an Hoàng hậu, hôm nay lại dùng những lời này
trấn an Nhĩ Tình.

Những lời này có thể gạt người khác, nhưng vẫn không thể lừa được

chính bản thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.