DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 808

Đám tỳ nữ cũng đều bảy mồm tám lưỡi hùa theo: "Dạ dạ dạ, sớm sinh

quý tử!"

"Trăm năm hòa hợp! Đầu bạc răng long!"

"Con cháu đầy đàn! Sống lâu trăm tuổi!"

Trong phòng vang lên ầm ĩ. Hỉ nương cầm bánh bột từ trên bàn lên:

"Dùng bánh bột!"

Đầu tiên, bà ấy gắp một miếng bánh để bên môi Nhĩ Tình, Nhĩ Tình

cắn nhẹ một cái, trên mặt bánh trắng lưu lại vết son đỏ. Hỉ nương cười hỏi:
"Sinh hay không sinh?"

Nhĩ Tình đỏ mặt nói: "Sinh, sinh." (***)

(***) theo tập tục xưa, khi tân nương ăn bánh bột (bánh còn nửa sống

như chú thích ở trên), sẽ có người hỏi: "Sinh hay không sinh?" [Sống hay
không sống?], tân nương trả lời: "Sinh, sinh!" [Sống, sống!], chữ "sống"
đồng âm với chữ "sinh đẻ". Tập tục này mang ý nghĩa chúc tân nương "Tảo
sinh tử" [Sớm sinh quý tử]

Mọi người vỗ tay tươi cười.

Hỉ nương lại cầm bánh bột đến chỗ Phó Hằng, đút tới một nửa, bỗng

nhiên Phó Hằng đứng dậy đẩy bà ta, hướng ra cửa xông ra ngoài.

"Ọe -- "

Tất cả bánh bột và rượu đã uống lúc trước đều thuận theo cổ họng hắn

nôn ra ngoài, hơn nửa ngày mới ói hết sạch.

Đợi khi Phó Hằng vịn tường đứng thẳng lần nữa, không khí trong

phòng đã hoàn toàn yên ắng, ai nấy cũng đều hoang mang sửng sốt nhìn
hắn, không biết tại sao hắn lại thống khổ đến vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.