DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 859

Thí dụ như phòng ngủ của hai người.

Nhĩ Tình được gả vào đây sắp một năm, nhưng bụng vẫn không có

động tĩnh gì. Phú Sát phu nhân muốn sớm ôm cháu, vì vậy cứng rắn dồn ép
Phó Hằng đi vào phòng ngủ.

Máu trong thư phòng chưa tẩy rửa sạch sẽ nên tạm thời không thể ở,

Phó Hằng buộc lòng phải trở về phòng mình, nhưng thực không muốn thấy
mặt Nhĩ Tình, thế là sớm thổi tắt đèn, nằm xoay lưng trên giường.

Phía sau có tiếng thở dài, trong bóng tối, giọng nói Nhĩ Tình vang lên

đầy áy náy: "Phó Hằng, thiếp biết lỗi rồi."

Phó Hằng trầm mặc không nói.

"Phu thê chúng ta mới cưới chưa lâu, chàng suốt ngày bận rộn công

vụ, không hề quan tâm tới cảm nhận của thiếp, khiến thiếp nhất thời không
vui, khó tránh trút giận lên người tỳ nữ." Ban đầu, Nhĩ Tình chỉ nằm sóng
vai cùng hắn trên giường, nói chuyện một hồi, cơ thể từng chút nhích tới
gần, cuối cùng vòng tay ôm hắn, làm nũng nói, "Được rồi được rồi, nếu
chàng thích cô ta thật lòng, cùng lắm sau này thu nạp làm thiếp. Có điều,
dù sao cô ta xuất thân thấp hèn, không xứng với chàng..."

Phó Hằng không nhịn được nữa, ngồi dậy lạnh lùng nói: "Sao đến giờ

nàng vẫn không chịu hiểu?"

Nhĩ Tình ấm ức nói: "Thiếp đã hạ mình xin lỗi rồi, sao chàng còn

hùng hổ dọa người như vậy?"

Phó Hằng: "Chỉ vì nhất thời hiểu lầm, nàng đã cắt tóc cô ấy, còn nhổ

hết móng tay, in sắt nung đỏ đả thương người! Cô ấy cũng là con người mà.
Sinh mạng trong mắt nàng không đáng giá vậy sao?"

Nhĩ Tình nói vẻ đương nhiên: "Nhà ai sẽ xem tỳ nữ là người!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.