DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 864

lạnh lẽo, mới muốn trở về hầu hạ nương nương. Người -- cũng không cần
nô tỳ sao?"

Âm thanh ấy cực buồn bã, như một chó con bị chủ nhân vứt bỏ.

Trời sinh Hoàng hậu tâm địa thiện lương, tuy có chút oán trách cô ta

bạc tình bạc nghĩa, nhưng mắt thấy vậy cũng không đành lòng, bèn nói:
"Nhĩ Tình! Ngươi nói thật đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Phó Hằng sủng ái một tỳ nữ, nhiều lần cãi nhau với nô tỳ. Nô tỳ nhất

thời tức giận nên trách phạt cô ta, khiến Phó Hằng nổi cơn thịnh nộ." Nhĩ
Tình khóc sướt mướt nói, "Phú Sát gia hiện giờ... đã không còn chỗ dung
thân cho nô tỳ."

Nhưng Hoàng hậu không tin lời từ một phía cô ta, hay nói cách khác,

so với câu nói từ một phía cô ta, Hoàng hậu càng tin tưởng đệ đệ mà mình
chứng kiến từ nhỏ đến lớn hơn.

Nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô ta, Hoàng hậu nói: "Bản cung chưa bao giờ

thấy Phó Hằng tức giận, có thể thấy được lần này ngươi phạm lỗi quả thực
không nhỏ."

Nhĩ Tình là người thông minh, thấy Hoàng hậu không mắc mưu, cô ta

sẽ không tiếp tục nói dối nữa mà chuyển sang tấn công 'rủ lòng thương xót',
níu làn váy Hoàng hậu khóc hăng hơn: "Hoàng hậu nương nương, hãy cho
phép nô tỳ ở lại trong cung hầu hạ người một khoảng thời gian, chí ít đợi
Phó Hằng nguôi giận, nô tỳ lại trở về, được không? Van xin người..."

Giống như Hoàng hậu hiểu rõ Phó Hằng, Nhĩ Tình cũng hiểu rất rõ

Hoàng hậu.

Nhĩ Tình biết rõ, Hoàng hậu quyến luyến vật cũ trước sau như một,

ngay cả y phục xưa cũ cũng muốn khâu khâu vá vá, huống chi con người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.