DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 869

Nhĩ Tình mừng rỡ trong lòng, thầm nghĩ: Ngụy Anh Lạc, lần này xem

ngươi đẹp mặt rồi!

Một đoàn người tiến vào tẩm cung. Hoàng hậu ngồi cạnh mép bàn,

tiếp nhận tách trà do thị nữ đưa tới, chậm rãi dùng nắp trà thổi nước nguội
bớt.

Nhĩ Tình quỳ gối bên dưới, khóe mắt thỉnh thoảng liếc qua cửa phòng.

Cửa phòng cuối cùng mở ra, Ngụy Anh Lạc đi tới: "Nương nương,

người tìm nô tỳ?"

"Bất luận thế nào, cô ấy vẫn là tiền bối của ngươi." Hoàng hậu để tách

trà xuống bàn, "Trước mặt người ngoài, ít nhiều gì ngươi cũng nên chừa
cho cô ấy chút mặt mũi."

Ngụy Anh Lạc thuận theo đáp: "Vâng."

"Tới đây xoa bóp chân cho bản cung đi."

"Vâng."

Nhĩ Tình quỳ dưới đất đợi cả buổi, không ngờ lại đợi kết quả thế này.

Cô ta nhịn không được ngẩng đầu, nét mặt mờ mịt nhìn Hoàng hậu.

Xong rồi? Vậy là xong rồi? Chân quỳ đến tê dại, mắt khóc đến sưng đỏ,
cuối cùng chỉ đổi lại một câu quở trách nhẹ tựa lông hồng thế thôi?

Ngụy Anh Lạc đang tập trung tinh thần xoa bóp chân cho Hoàng hậu,

hoàn toàn quên sạch sự tồn tại của Nhĩ Tình. Thuận theo ngón tay Anh Lạc
lúc ấn lúc đấm, thần sắc Hoàng hậu hơi biến đổi, nhưng ánh mắt nàng vẫn
thủy chung không thay đổi, vừa hòa nhã vừa tín nhiệm.

Chợt phát giác được ánh mắt Nhĩ Tình, Hoàng hậu giương mắt cười

nói: "Sao ngươi còn ở đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.