DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 87

"Cô nói đúng." Cát Tường đối với lời của nàng hoàn toàn tín nhiệm.

Nàng khe khẽ thở dài, ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía hai đĩa điểm tâm
trên bàn, "Nếu không phải sợ phạm vào kiêng kị, ta liền một ngụm có thể
ăn sạch..."

Một tiếng cười nhạo vang lên, tiếng cười cay nghiệt như vậy cũng thật

độc nhất vô nhị. Hai người theo tiếng cười quay lại, phát hiện Cẩm Tú
chẳng biết lúc nào đứng cạnh các nàng, hướng Ngụy Anh Lạc cười nói:
"Ngươi cũng thật là, cô ta nói cái gì ngươi cũng đều tin à? Ta là thấy, hỏi
quy củ gì chứ, rõ ràng là người nào đó muốn nịnh bợ cô cô mới đúng!"

Ngụy Anh Lạc nếu châm biếm lại còn đỡ. Nhưng tình huống này, Cẩm

Tú mỉa mai một hồi, thậm chí còn không đổi lại được một ánh mắt mang
địch ý từ nàng.

"Thời gian không còn sớm nữa." Ngụy Anh Lạc ngay cả một ánh mắt

cũng keo kiệt cho nàng, quay đầu lại nói với Cát Tường, "Chúng ta trải
nệm rồi sớm đi ngủ thôi."

"Ừ!" Cát Tường giống như một tiểu muội muội nghe lời, lập tức cùng

nàng trải nệm ra giường nằm, còn đặc biệt đem gối đầu của cả hai để sát
nhau, như vậy hai người có thể nằm ngủ chung. Nếu ngủ không được, trong
đêm còn có thể kề tai nói nhỏ, lặng lẽ tâm sự chút chuyện.

Cẩm Tú chỉ cảm thấy bản thân tự biến thành trò hề. Nàng không dám

quay đầu lại, sợ vừa quay đầu lại đã nhìn thấy từng khuôn mặt cười nhạo
của mọi người. Dưới tình thế cấp bách, nàng lôi kéo cánh tay Ngụy Anh
Lạc, cả giận nói: "Ngươi nói chuyện đi chứ!"

"Ngươi làm gì thế?" Cát Tường bất mãn đẩy nàng ta một chút, đem

nàng tách ra khỏi người Ngụy Anh Lạc, "Ngươi thật phiền toái, Anh Lạc đã
mệt mỏi cả ngày rồi, ngươi có thể hay không để cô ấy nghỉ ngơi sớm chút?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.