DIÊN HI CÔNG LƯỢC TRUYỆN - Trang 920

lùng nói: "Bế a ca đi!"

"Không!" Bọc khăn trong lòng bị mấy cung nhân cướp đi, hai tay hai

chân lại bị Hoằng Lịch kiềm hãm, Hoàng hậu không thể động đậy, chỉ có
thể gào thét tê tâm liệt phế, "Trả Vĩnh Tông lại cho ta, trả lại cho ta!"

Hoằng Lịch ra hiệu cho đám cung nhân ôm bọc khăn ra khỏi Trường

Xuân cung. Đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, đáy mắt Hoàng hậu dâng lên nỗi
tuyệt vọng, chợt quay đầu nhìn về phía Hoằng Lịch quát lên: "Là người, là
người cướp đi Vĩnh Tông! Tại sao người muốn đoạt con của thần thiếp?"

Hoằng Lịch đau lòng khôn nguôi, nhưng vẫn phải an ủi nàng: "Bởi vì

con đã chết. Hoàng hậu, Vĩnh Tông đã chết rồi! Nàng tỉnh táo lại đi, đừng
trở nên thất thố như vậy, càng đừng quên bản thân nàng là ai!"

Hoàng hậu nhìn lại hắn, thốt ra từng chữ: "Thần thiếp là ai? Hoàng

thượng, người nói xem thiếp là ai?"

Hoằng Lịch nghiêm túc: "Nàng là thê tử của trẫm, là Hoàng hậu Đại

Thanh mẫu nghi thiên hạ!"

"Đúng vậy, thiếp là Hoàng hậu Đại Thanh! Từ ngày được sắc phong,

thiếp luôn phụng dưỡng Thái hậu, kính trọng Hoàng thượng, đối xử tử tế
với phi tần, hành sự cẩn thận. Thiếp sợ bản thân đi sai một bước, bị người
đời chỉ trích; sợ chưa đủ hiền đức, bị Hoàng thượng chán ghét mà vứt bỏ!
Không ghen, không oán, không hận, thiếp thay Hoàng thượng bảo vệ phi
tần, thậm chí xem con của các nàng như con ruột của mình. Nhưng thiếp
nhận lại được gì? Đêm trừ tịch mang ý nghĩa cả nhà đoàn viên, nhưng trời
cao lại muốn ngày này thiếp mất đi Vĩnh Tông! Thiếp dùng tính mạng của
mình để đổi lấy Vĩnh Tông, là người thiếp trân quý nhất trên đời!" Hoàng
hậu nở một nụ cười, bàn tay đầy rẫy vết thương nắm chặt cánh tay Hoằng
Lịch, thê lương chất vấn, "Hoàng thượng, người nói cho thiếp biết đi, Phú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.