ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 306

Người Rách Nát bắt đầu đi dọc hàng, và lần lượt giơ tay trên đầu từng người

một. Hắn làm chuyện này giống như Tom đã làm trên nấm mồ của Viện trưởng
Ardai, lòng bàn tay xòe ra. Clay có thể trông thấy cái gì đó giống như là một
chiếc vòng mang mã hiệu sáng lấp lánh trên cổ tay Người Rách Nát và nhận ra
rằng nó được chạy bằng điện. Anh cũng trông thấy một điều khác nữa. Sở dĩ
Người Rách Nát có thể giơ tay trên đầu họ mặc dù họ đang đứng trên bục cao
là vì Người Rách Nát không đứng trên mặt đất. Hắn bước đi bằng bốn chân
trên không khí.

“Đàn ông mất trí,” hắn nói. “Đàn bà mất trí.” Và cứ mỗi lần như vậy, cả đám

đông lại đồng thanh. “ĐỪNG ĐỤNG VÀO!” Trong giấc mơ của Clay, người
điện thoại và người bình thường lúc này không còn sự khác biệt.

Clay thức dậy vào lúc chiều muộn.Anh bước ra ngoài và trông thấy Alice

cùng Jordan đang ngồi trên bậc đá giữa sân đỗ xe và tòa nhà. Alice quàng tay
qua người Jordan. Đầu cậu bé ngả vào vai Alice và tay cậu ta ôm lấy eo cô bé.
Clay ngồi xuống bên hai đứa trẻ. Đằng trước họ, con đường dẫn tới lộ 19 và
Maine hoàn toàn hoang vắng,trừ một chiếc xe tải hiệu Federal Express nằm
chết giữa đường kẻ trắng với những cánh cửa hậu mở toang, và một chiếc xe
máy bị va chạm bẹp rúm.

Yên lặng một lát,rồi Clay lên tiếng, “Các cháu có..”

“Trẻ em mất trí,” Jordan nói, vẫn không nhấc đầu khỏi vai Alice. “Đó là

cháu.”

“Còn cháu là đàn bà mất trí,” Alice nói. “Chú Clay, ở Kashwak liệu có sân

bóng đá không? Bởi vì nếu có cháu sẽ không tới gần đó đâu”

Có tiếng cánh cửa được khép lại sau lưng họ. Tiếng bước chân lại gần. “Tôi

cũng vậy,” Tom vừa nói vừa ngồi xuống. “Tôi có rất nhiều vấn đề - tôi sẽ
người đầu tiên thú nhận điều đó - nhưng tôi không ước được chết”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.