ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 319

Phía sau họ, Alice bỗng nói bằng một giọng rất khỏe, “Những người trên xe

được bảo vệ. Không phải là để ban ơn cho các ngươi, mà để răn đe những kẻ
khác. Các người hiểu chứ.”

Tom nắm chặt cổ ta Clay bằng bàn tay lạnh ngắt. “Chúa ơi, nghe như cô bé

đã tỉnh lại.”

Clay nắm chặt bàn tay Tom bằng cả hai bàn tay mình rồi nói, “Không phải là

cô bé. Đó là lão già mặc áo đỏ, lão ta sử dụng cô bé làm một… chiếc loa.”

Trong bóng tối, mắt Tom mở to. “Sao anh biết điều đó?”

“Tôi biết”. Clay nói

Phía bên dưới kia, những ánh đèn pin lại bắt đầu di chuyển. Chẳng bao lâu

đoàn người đã đi khuất và Clay thấy như thế lại tốt hơn. Đây là công việc của
họ. Một vấn đề riêng tư.

16

Vào lúc ba giờ rưỡi,khi bóng đêm chìm sâu nhất, Alice nói: “Ôi mẹ ơi, tiếc

quá! Hoa hồng tàn lụi hết rồi, mảnh vườn đá tan hoang.” Rồi giọng cô bé nghe
trong hơn. “Sẽ có tuyết, đúng không? Chúng ta sẽ đắp một pháo đài, chúng ta
sẽ nặn một chiếc lá, chúng ta sẽ nặn một con chim, chúng ta sẽ nặn một bàn
tay, chúng ta sẽ…” Cô bé dừng lại, con mắt còn lại nhìn trừng trừng lên những
vì sao đang chuyển động trên bầu trời giống như những chiếc kim đồng hồ…
Đêm rất lạnh. Họ phải cuộn chăn kín người cô bé. Mỗi luồng hơi mà cô bé bé
thở ra đều biến thành máu trắng. Máu cuối cùng cũng đã ngừng chảy. Jordan
ngồi bên cạnh, nắm nhẹ bàn tay trái của cô bé. Bàn tay ấy đã chết, và đang chờ
đợi những bộ phận còn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.