ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 346

trích dẫn: đầu óc có thể tính toán, nhưng tinh thần thì không tính toán mà khao
khát.

“Đi lại đây,” Dan nói. “Gần thôi.” Ông ta lấy ra chiếc đ bắt đầu đi ngược lên

phía Lộ 11 với ánh đèn rọi xuống chân.

“Tha lỗi cho tôi vì không đi theo,” Denise nói. “Tôi đã trông thấy. Một lần là

đủ.”

“Tôi nghĩ điều này là để làm các anh hài lòng, ở một góc độ nào đó,” Dan

nói. “Tất nhiên đồng thời làm rõ một điểm – đối với nhóm của tôi lẫn nhóm
của các anh – rằng bây giờ người điện thoại là những kẻ nắm sức mạnh trong
tay, và người bình thường chỉ có một cách là tuân lệnh.” Ông ta dừng lại. “Đây
rồi; ở chỗ đặc biệt này, Hiệu trưởng Harvard đã chọn rất kỹ để tất cả chúng ta
đều trông thấy con chó, và chúng ta không thể nhầm nhà. Ánh đèn pin chiếu
lên chiếc thùng thư bên đường có hình một con chó Ê – cốt trên đó. “Tôi xin
lỗi vì để Jordan phải trông thấy điều này, nhưng có lẽ tốt nhất là ta phải biết
mình đang đối mặt với cái gì.” Ông ta giơ cao chiếc đèn pin. Ray cũng rọi
chiếc đèn của mình vào cùng chỗ như Dan, Hai chùm sáng chiếu rõ mặt tiền
của ngôi nhà gỗ một tầng giản dị nằm gọn gàng giữa bãi cỏ.

Gunner bị đóng đinh ở khoảng giữa cửa sổ phòng khách và cửa ra vào. Hắn

hoàn toàn trần truồng, trừ đôi giầy đầy máu. Những chiếc đinh to như đinh tán
đường ray xe lửa đâm xuyên qua tay, chân, cánh tay, và đầu gối hắn. Có lẽ đó
đúng là những chiếc đinh đường ray, Clay nghĩ. Ngồi dạng chân bên dưới
Gunner là Harold. Giống như Alice khi họ gặp cô bé lần đầu, Harold mặc chiếc
áo dính đầy máu, nhưng không phải là máu chảy ra từ mũi. Cái nêm hình chữ
V bằng kính mà Harold dùng để cứa đứt họng mình sau khi đóng đinh kẻ đồng
hành vẫn còn lấp lánh trong tay hắn.

Treo quanh cổ Gunner bằng một vòng dây là mẩu bìa các tông có ba chữ

viết hoa bằng mực đen: JUSTI-TIA EST COMMODATUM.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.