ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 363

Mà lại là trong đêm. Dù đã là gần sáng, nhưng trời vẫn còn tối đen. Bình

minh vẫn còn đang ở xa. Bọn khốn kiếp này đang làm gì trong đêm.

Clay tắt đèn pin, rút khẩu côn 45 của Nickerson ra, và chờ xem có chuyện gì

xảy ra hay không. Mấy giây trôi qua, và anh đã tưởng là sẽ chẳng có chuyện gì,
rằng cái cảm giác ngột ngạt kì dị này, cái cảm giác trước một cơn bão đang kéo
tới, sẽ tan biến. Rồi anh nghe thấy một tiếng rít cao, giống như tiếng rít của
lưỡi cưa máy. Clay nhìn lên và thấy những đường dây điện chạy trước cửa
trạm cứu hỏa đang rung mạnh.

“Cút đi!” Đó là tên trẻ tuổi, và có vẻ như hắn đã cố hết sức để đẩy bật những

từ đó ra khỏi cổ họng mình. Clay nhảy dựng lên. Nếu ngón tay anh đang đặt
lên cò súng, chắc chắn anh đã kéo cò. Không còn là AwEeen nữa mà đã
thành những ngôn từ thực sự. Clay nghĩ anh nghe thấy những ngôn từ đó trong
đầu mình, nhưng những tiếng vọng nói với anh rằng những ngôn từ ấy là thực.

“Mày!... Xéo!” tên cao tuổi hơn đáp lại. Hắn mặc quần soóc thụng có một

mảng màu nâu lớn phía sau. Có thể là bùn, cũng có thể là phân. Hắn cũng nói
một cách rất khó khăn, nhưng lần này Clay không nghe thấy những tiếng vọng,
và thật là nghịch lý, chính điều đó càng khiến anh tin rằng những ngôn từ mà
anh nghe thấy là có thực

Bọn chúng đã hoàn toàn quên anh. Điều đó thì anh biết chắc.

“Của tao!” tên trẻ tuổi nói, vẫn là những ngôn từ giật cục. Và toàn thân hắn

dường như cũng giật cục theo những lời bật ra. Phía sau hắn là cánh cửa đã bị
bung ra của gara tô trong trạm cứu hỏa.

Dừng lại một lúc lâu. Clay quan sát, kinh ngạc, lần đầu tiên Johnny biến

khỏi đầu óc anh kể từ khi anh rời Kent Pond. Tên nhiều tuổi có vẻ như đang
suy nghĩ rất lung, đang cố gắng hết mức, và có điều mà Clay cho là hắn đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.