ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 367

phông. Đó là chiếc áo màu xanh, không phải chiếc Harley- Davidson màu đen,
nhưng đó là Denise, không thể nhầm lẫn.

Jordan trông thấy Clay và gọi to tên anh. Cậu bé gỡ tay Tom ra và bắt đầu

chạy lên dốc. Clay cũng lao xuống. Họ gặp nhau cách mũi xe chừng ba mươi
iát.

“Chú Clay!” Jordan reo lên. Cậu bé như phát điên lên vì vui sướng. “Đúng

là chú rồi!”

“Chú đây,” Clay nói. Anh bế cậu bé lên, xoay một vòng trong không khí, rồi

hôn lên trán cậu bé. Jordan không phải là Johnny, nhưng ít nhiều có thể thế chỗ
cho Johnny lúc này. Anh ôm cậu bé thật chặt, rồi thả cậu bé xuống và nhìn kỹ
khuôn mặt hốc hác với những viền đen quanh mắt cậu bé. “Tại sao mọi người
lại ở đây?”

Khuôn mặt Jordan như bị phủ đám mây đen. “Mọi người không thể… thế

đấy, chỉ toàn mơ…”

Tom bước lại. Ông ta một lần nữa phớt lờ cánh tay đang chìa ra của Clay,

thay vào đó ông ta ôm ghì lấy anh. “Anh thế nào, Van Gogh?” ông ta hỏi.

“Ổn. Gặp lại mọi người tôi mừng quá, nhưng tôi không hiểu…”

Tom nhìn anh mỉm cười, nụ cười vừa ngọt ngào vừa mệt mỏi, nụ cười đầu

hàng. “Điều cậu bé tin học vừa mới nói với anh là cuối cùng thì chúng tôi
chẳng còn sự lựa chọn nào khác. Đi xuống chỗ chiếc xe đã. Ray nói nếu đường
vẫn thông thoáng - và tôi chắc là như thế… chúng ta có thể tới Kashwak trước
lúc hoàng hôn, cho dù là chỉ chạy với tốc độ 30 dặm một giờ. Đã đọc tác phẩm
Ngôi nhà ma trên đồi chưa?

Clay lắc đầu, không hiểu ông ta định nói gì. “Mới xem phim thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.