ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 418

để xin một vạch sóng cho điện thoại mà ông ta đã đưa cho mình. Buồn cười
thật, nhưng còn có chuyện buồn cười hơn. Mình đã cầm lấy nó! Đúng là ngớ
ngẩn.

Vậy có nghĩa là Ray đã chết một cách vô ích? Có lẽ thế, nhưng một bức

tranh khác đang hình thành. Bên ngoài, Pachelbel đã nhường chỗ cho Fauré, và
Fauré đã chỗ cho Vivaldi. Những bản nhạc phát ra từ loa phóng thanh thay vì
các dàn đài đĩa. Những chiếc loa phóng thanh đen s nổi lên trên nền trời, với
những khu vui chơi đang xây dựng dở dang ở phía sau; ở hậu cảnh là Hội
trường Kashwakamak. Và để nhấn mạnh, một chi tiết được bổ sung vào đó, chi
tiết mà nhờ nó Clay Riddell đã được người ta biết tới...

Anh mở mắt ra và ngồi dậy. Những người khác vẫn ngồi nguyên trên tấm

thảm ở góc phòng phía bắc. Clay không biết mình đã ngồi tựa lưng vào cánh
cửa được bao lâu, nhưng anh thấy mông mình đã bắt đầu tê dại.

Này mọi người, anh cố cất tiếng gọi, nhưng không có âm thanh nào phát ra.

Miệng anh khô cứng. Tim anh đập loạn xạ. Anh hắng giọng và cố thử một lần
nữa. Này mọi người! Anh nói, và những người kia nhìn quanh. Có cái gì đó
trong giọng nói của anh khiến Jordan đứng dậy, Tom cũng đứng lên theo.

Clay bước lại phía họ. Anh có cảm giác mình đang bước đi bằng đôi chân

vay mượn - có lẽ đôi chân anh vẫn chưa tỉnh giấc hẳn. Vừa đi anh vừa cho tay
vào túi và móc ra chiếc điện thoại di động. Vì chiếc điện thoại ấy mà Ray đã
chết, trong một giây phút thiếu tỉnh táo để nhớ ra rằng ở đây, tại Hội chợ Ðịa
hạt Miền bắc, điện thoại di động không hoạt động vì không có sóng.

8

“Nếu nó không hoạt động, anh còn cầm nó làm gì?” Dan hỏi. Ông ta có vẻ

quan tâm vì sự phấn khích của Clay, nhưng rồi nhanh chóng xì hơi khi thấy cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.