ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG - Trang 417

Không thể gọi cho ai ở Kashwak, Ray ạ, bởi vì Kashwak là vùng Không –

phủ - sóng. Cứ hỏi Hiệu trưởng Harvard thì sẽ biết.

Và để tiếp nối câu chuyện, lại có một bức tranh nữa với dường viền kiểu vỏ

sò. Ðó là Lộ 160. Tiền cảnh là một chiếc xe buýt nhỏ màu vàng với dòng chữ
TRƯỜNG MAINE QUẬN 38 NEWFlELD in đậm trên hông xe. Xa xa ở phía
sau là dòng chữ KASHKAK = NO - FO nằm vắt ngang qua đường. Một lần
nữa, các chi tiết hiện ra thật đáng khiếp sợ: những vỏ lon dưới rãnh, một chiếc
áo phông vướng trên cành cây, và ở phía xa, một tấm vải bạt bay bay trên cái
cây trông giống chiếc lưỡi dài màu nâu. Phía trên chiếc xe buýt là bốn hình
tròn thể hiện lời nhân vật. Những lời thoại thể hiện trong đó không phải là
những gì mà họ đã thực sự nói. Nhưng điều đó không quan trọng.

Clay nghĩ có lẽ anh biết trí não của mình định đi tới đâu.

DENISE: Ðây là nơi bọn chúng...?

TOM: Ðây là nơi bọn chúng thực hiện việc định dạng, đúng vậy. Ðứng vào

hàng chờ, gọi một cú điện thoại, và tiến lên. Cô đã trở thành một người trong
bọn chúng. Không có gì đơn giản hơn.

DAN: Tại sao lại là ở đây? Tại sao không phải là trên sân Hội chợ?

CLAY: Ông không nhớ à? Kashwak - không - phủ - sóng. Bọn chúng bắt

mọi người xếp hàng tại nơi còn sóng điện thoại. Bước qua đó là mất sóng.
Vạch số không.

Một bức tranh khác. Thể hiện rõ Người Rách Nát với những đường nét đặc

trưng, nổi bật nhất là cái miệng rách nát với nụ cười quái dị thường trực. Ray
đã nghĩ đến chuyện gì đó liên quan đến việc gọi điện thoại. Không hiểu sao
ông ta lại quên mất là ở nơi này không có sóng. Có lẽ mình phải sang Quebec

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.