DIỆP GIA - Trang 83

Vì tránh việc gặp phải tập kích giống lần trước, chúng tôi không sử dụng

xe cảnh sát, mà dùng chiếc xe hiệu bình thường, cũng không hề mặc đồng
phục cảnh sát, tất cả thành viên đều là trang phục hàng ngày. King vốn dĩ
ngồi giữa tôi và Diệp Gia, chẳng qua vì vẻ đồ sộ của gã, tôi vô luận thế nào
cũng không dám để hắn ngồi quá gần dựa vào Diệp Gia. Có lẽ bởi vì áp
giải King lần trước gặp phải động tĩnh rất lớn, gần như hại rất nhiều người
dân, thế là lộ trình lần này chúng tôi đi không sắp xếp vào đường cao tốc,
thời gian cũng biến thành nửa đêm. Khi nhận được tin tức thông báo ấy,
toàn bộ người của tổ hành động đều mắng cấp trên như tát nước, nói quả
thật lấy chúng tôi làm bia ngắm súng. Tôi tặc lưỡi cười khổ, nghĩ thầm
rằng, chứ chẳng lẽ phải lấy người dân làm tấm chắn sao?

Bởi vậy, ba chiếc xe của chúng tôi khởi hành vào lúc đêm hôm khuya

khoắt trên con đường yên lặng, ngoài cửa sổ là màn đêm tối đen, đèn xe
chiếu xuống bóng cây loang lỗ, tôi đoán có lẽ phần lớn mọi người trong
lòng lúc này đều bất an. Bỗng tôi có chút hối hận vì đồng ý với việc an bài
cho lộ trình đi này, bởi nếu chọn đường cao tốc, chúng tôi chỉ cần một nửa
thời gian trước mắt, còn bây giờ lại vô cớ nhiều ra thêm một giờ áp giải.
Trong lòng tôi nghĩ, lần sau cũng đừng làm loại ngu ngốc ngày nữa. Ngay
lúc đang miên man nghĩ ngợi, chiếc xe đi trước mở đường đột nhiên dừng
lại, tôi và Diệp Gia không hẹn mà cùng rút súng. Tôi ra lệnh cho King cúi
xuống, vượt qua gã, cửa xe vừa mở, tôi lăn một vòng ngay tại chỗ, đây là
để ngừa bắn lén.

Chính là không thấy động tĩnh gì, tôi khom người, nhanh chóng tiếp cận

chiếc xe đầu tiên, phát hiện đội viên trong cũng đã xuống xe, nằm giữ ngay
tại cửa.

“Chuyện gì?” Tôi hỏi.

“Không biết.” Đội viên của tôi trả lời, vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.