DIỆP GIA - Trang 84

“Dường như phía trước có người.” Anh chàng lái xe lưỡng lự, trả lời một

cách không nắm chắc.

“Xác minh đi!” Tôi ra lệnh.

Vì thế các thành viên tản ra hai bên, thật cẩn thận tiếp cận con đường hai

bên, nhưng cái gì cũng không phát hiện. Đừng nói người, ngay cả con chó
đều không có. Tôi biết nhất định là do anh chàng lái xe quá mức khẩn
trương, nhìn lầm bóng cây hay thứ gì đó thành bóng người. Thế là tôi thản
nhiên ra lệnh một tiếng quay về xe.

Khi tôi ngồi trở lại trong xe, Diệp Gia hỏi tôi chuyện gì. Tôi lắc đầu, nói

không có việc gì đâu. King cười khùng khục, tôi mắt lạnh nhìn gã, hỏi:
“Không bị xử lý mày vui thế sao!”

“Chỉ cần có cảnh sát Lâm ở bên cạnh ta, ta không chết được.” King nhàn

nhã nói một câu.

Tôi nghe xong cũng không tức giận, chỉ hừ lạnh một tiếng, bảo: “Đa tạ

mày để mắt đến thành viên của bọn tao.”

King không trả lời, gã chỉ nhìn Diệp Gia, trong mắt ẩn chứa ý tứ sâu xa.

Đoàn xe một lần nữa tiến về trước, mới vừa rồi bị kinh ngạc, nhưng tâm

tình thật ra được thả lỏng. Tôi giơ cổ tay lên coi đồng hồ, biết chúng tôi còn
khoảng 25 phút nữa là vào nội thành. Nhưng ngay lúc này, phía trước
truyền đến súng vang, sau đó là âm thanh tiếng lốp xe nổ tung, chiếc xe mở
đường xoay vòng, một đầu đập vào trên gốc cây ven đường. Tôi biết lúc
này là đụng phải địch, lập tức rút súng chuẩn bị xuống xe, do dự một lát rồi
ra lệnh Diệp Gia theo tôi cùng nhau đi xuống. Sau đó tôi kêu đội viên lần
trước khai hỏa súng ở lại trông coi King.

Tôi nói với anh chàng đội viên: “Cậu ở lại coi hắn, có gì không ổn thì nổ

súng.” Sau đó tôi nhìn về phía King, hung tợn nói: “Đừng hành động thiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.