DIỆP GIA KIẾM - Trang 187

Tiêu Đình Thủ đột nhiên phóng chân đá hai hũ rượu lăn xuống

triền núi, nghe vang lên hai tiếng “Chát! Chát!”

Đào Dư Đành kinh ngạc hỏi:

- Tiêu huynh đá đổ rượu là nghĩa làm sao?

Tiêu Đình Thủ nói:

- Đào huynh cùng tại hạ đã không đồng đạo thì không thể tâm

giao với nhau được. Đào Dư Đành, Đào huynh làm nhiều việc dâm
ác, giết hại người vô tội, các bạn đồng đạo đều than oán, nghiến
răng căm hận. Tiêu Đình Thủ này kính trọng huynh đài ở chỗ tính
tình khoáng đạt, không kể đến hành vi bỉ ổi, nên cùng nhau uống
ba bát rượu lớn. Tình nghĩa chúng ta đến đây là hết. Đừng nói là
hai hũ rượu ngon mà đến như những đồ châu báu khắp thiên hạ
đem xếp đống ở đây cũng không mua lòng tại hạ được.

Rồi “soạt” một tiếng, Tiêu Đình Thủ rút thanh trường kiếm ra,

nói lớn:

- Đào Dư Đành, hôm nay tại hạ muốn lãnh giáo những tuyệt

chiêu trong môn khoái đao của huynh đài.

Đào Dư Đành không rút đao ra, chỉ lắc đầu mỉm cười nói:

- Tiêu huynh! Kiếm thuật của quý phái thật là tuyệt diệu, nhưng

Tiêu huynh chưa đủ trình độ để tập luyện. Bây giờ nói chuyện với
nhau bằng đao kiếm thì Tiêu huynh không địch nổi tại hạ đâu.

Tiêu Đình Thủ nhớ lại đã hai lần giao đấu với Đào Dư Đành, võ

công chàng quả kém xa Đào Dư Đành. Sau đó Tiêu Đình Thủ có
nghiên cứu về môn khoái đao, nhưng càng hiểu lại càng thấy mình
quá non kém. Đào Dư Đành xác định kiếm thuật của Tiêu Đình Thủ
còn non nớt, không phải là câu nói khoác lác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.