DIỆP GIA KIẾM - Trang 207

Hồi lâu, Đào Dư Đành bực tức, nói:

- Muốn giết thì giết đi! Làm trò quỉ quái gì vậy.

Diệp Thiên Tiên thu kiếm về, lùi lại mấy bước, nhường cho Đào

Dư Đành đứng lên và nói:

- Đào huynh sơ hở trong nhất thời, nên bị bức bách, xin mời Đào

huynh đấu lại.

Đào Dư Đành hét lên một tiếng, múa tít thanh đao như gió lộng,

tấn công trước để chiếm ưu thế.

Diệp Thiên Tiên thấy thanh đao của đối phương, đồng thời

nghiêng người tránh những mũi đao của đối phương vừa chém tới.

Diệp Thiên Tiên lại chiếm được thế thượng phong lay động mũi

kiếm như một bông hoa mai trắng, bao quanh mình Đào Dư Đành,
khiến cho hắn phải lui về chống đỡ, rồi cứ thế hắn lùi dần
về mé vực thẳm như lần trước.

Lần này Diệp Thiên Tiên vẫn nhân nhượng rút kiếm về. Đào

Dư Đành thở dài, cầm đao bước tới ngồi trên phiến đá nhắm
mắt dưỡng thần.

Đột nhiên, gã gầm lên một tiếng như con hổ dữ, trố mắt nhìn

vào Diệp Thiên Tiên nói lớn: “Diệp gia kiếm pháp”.

Câu nói này làm cho cả Tiêu Đình Thủ cũng phải giật mình.

Đào Dư Đành nói:

- Tại hạ vâng lệnh đến đây mời Tiêu Đình Thủ hạ sơn. Nay bị bại

dưới tay gã tiều phu này thì không còn quyền lực gì nữa. Tại hạ xin
cáo biệt, hẹn ngày tái ngộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.