DIỆP GIA KIẾM - Trang 89

- Đệ tử nghe Đào Dư Đành sắp trở về đến nơi thì kinh hãi vô

cùng. Bây giờ Tiêu đại ca tỏ lời xin lỗi rồi ôm đệ tử chạy ra ngoài sơn
động, ẩn vào một bụi rậm. Vừa ẩn xong Đào Dư Đành đã tiến vào sơn
động, tìm không thấy đệ tử đâu, gã nổi nóng, lớn tiếng chửi rủa,
rồi cầm thanh kiếm chạy ra ngoài chặt cây, phát cỏ tìm kiếm.
May hôm đó trời mưa, trăng sao mờ mịt, gã không nhìn thấy bọn đệ
tử đang ẩn núp. Tuy nhiên gã đoán chắc là bọn đệ tử chưa đi xa, nên
cố chặt cây phát cỏ đi tìm. Có lần thanh kiếm lướt qua đầu đệ tử,
chỉ còn cách vài tấc, thật là nguy hiểm.

Bỗng nhiên Ngọc Sương buông một tiếng thở dài kể tiếp:

- Trong lúc đó, đệ tử bỗng nghe từng giọt nước nóng nhỏ xuống

mặt, đồng thời có mùi máu tanh. Đệ tử giật mình kinh hãi, khẽ nói:

- Tiêu đại ca bị thương rồi chăng?

Tiêu Đình Thủ đưa tay bịt miệng đệ tử và ngồi im. Một lúc lâu,

Đào Dư Đành phát cỏ mỗi lúc một xa dần, Tiêu Đình Thủ mới ghé
vào tai đệ tử nói nhỏ:

- Bị thương nhưng không hề chi.

Đệ tử nói:

- Đại ca bị thương khá nặng phải cầm máu ngay mới được. Tiểu

muội có đem theo thuốc “Thiên hương cao”, thuốc này cầm máu
rất hay.

Tiêu Đình Thủ gạt đi:

- Đừng lên tiếng! Hắn phát giác được chỗ chúng ta ẩn núp thì

nguy lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.