ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 241

mình, ngập ngừng:
- Con ạ? Má chỉ tin lời hứa hẹn của ông đốc phủ Thơ, nhưng trong lòng, má
vẫn lo, má nghi ngờ anh em nhà Diệm phản trắc, vì vậy má vẫn phải đề
phòng...
Bà vỗ nhẹ lên chiếc túi giả da ngay cạnh chỗ ngồi, và tiếp:
- Trong túi này là tài sản má dành dụm gần hết cuộc đời mới có được. Mười
ngàn hạt xoàn lớn nhỏ, số vòng ngọc, và ít đồ trang sức của hai má con ta.
So với tiền mặt ông Tổng gửi ở các ngân hàng nước ngoài và Sài Gòn thì
chiếc túi này còn lớn hơn cả ngàn lần. Tất cả là xương máu, là cuộc sống
của chúng ta. Con hiểu chứ?
Bà Năm đẩy nhẹ đầu Bảy Liệng, dùng bàn tay mũm mĩm nâng cằm cô gái
lên, nhìn xói vào cặp mắt còn đọng nước long lanh, bà hơi nhếch môi cười,
khuyến khích. Bảy Liệng nhìn thẳng vào đôi mắt sắc lạnh của mẹ nuôi,
mếu máo:
- Thưa bà Tổng... con hiểu?
Vỗ nhẹ lên vai Bảy Liệng, nụ cười nớ rộng hơn, ánh mắt dịu lại, bà Năm
nhỏ nhẹ:
- "Má" chứ? Từ nay con không được xưng hô "Bà Tổng" nữa nghe. Nhớ
hôn?
- Thưa... thưa má, con nhớ.
Bà lại ôm chặt đầu Bảy Liệng vào ngực mình, giọng thì thầm:
- Ngay bây giờ con phải ra đi với chiếc túi này. Túi cũ, không nặng, không
có vẻ gì hấp dẫn cả, chẳng sợ ai dòm ngó. Con dùng xuồng máy nhỏ từ đây
chạy thẳng về Cao Lãnh, trọn đêm là đến. Sáng mai, con bỏ xuồng đáp đò
máy về Sa Đéc, lên xe lô về Sài Gòn. Con có đủ quần áo dân thường, từ
nay con chỉ là cô gái tỉnh quê, vừa phải, không xe xua. Con đã khá nghề
quyền cước, nhưng cũng phải mang theo vũ khí phòng thân. Bằng bất cứ
giá nào, con nhớ nghen, phải kín đáo đưa toàn bộ tài sản của chúng ta,
trong túi này, về Sài Gòn an toàn.
Bà nhấn mạnh:
- Con làm được như lời má chứ?
Bảy Liệng mạnh dạn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.