ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 375

năm 1944. Năm 1947, tôi được nhà cầm quyền Pháp cho thừa kế tài sản
của cha tôi để lại, một trăm mẫu cà phê trên đường đi Ban Mê Thuột, và cái
villa này. Vợ con tôi sống cả bên Pháp, chỉ mình tôi ở đây. Thỉnh thoảng
con trai tôi Raymond mới 22 tuổi, qua thăm, hiện nó còn ở đây. Tháng sau
mới trở về Pháp.
Có vẻ nôn nóng, chủ nhân hỏi lại:
- Thưa ông, còn công việc ông cần gì tôi, xin sẵn sàng nghe ông..
Vũ thân mật:
- Không có gì quan trọng đâu, tôi đến đây vì phu nhân một nhân vật trong
chính phủ của tổng thống Ngô Đình Diệm, đang quan hệ với con trai ông.
Chắc ông đã biết?
- Vâng, tôi biết chứ, cô Lệ Chi đang ở nhà tôi, cô ta nói đã ly dị chồng rồi.
- Không đâu, bà ta đang làm vợ chính thức không có vấn đề ly dị, mà theo
luật nước tôi, việc gian dâm là phạm pháp. Phía người nam sẽ bị lên án dụ
dỗ vợ người, phiền hà đấy, ông Francis ạ?
- Không lẽ ông đưa con trai tôi ra tòa sao?
- Tôi đến chỉ một mình, ông biết đấy, tôi muốn cùng với ông giải quyết cho
ổn thỏa thôi.
Tôi đưa người phụ nữ trở về, còn ông khuyên con trai ông cắt đứt sự quan
hệ không bình thường, tự trở về Pháp càng sớm càng tốt dể tránh lệnh trục
xuất của nhà chức trách là ổn. Ông giúp tôi chứ?
- Tôi làm theo lời ông ngay đây. Xin ông chờ giây lát, tôi sẽ mời Lệ Chi rời
khỏi nhà tôi. Còn con tôi, xin hứa với ông phụ tá, nó sẽ trở về Pháp bằng
chuyến máy bay sớm nhất.
- Vậy là tốt đấy ông Francis ạ. Riêng với Lệ Chi ông không nên nóng quá
dễ phải mang tiếng thô lỗ với phụ nữ, không hay ho gì.
- Tôi hiểu, thưa ông.
Francis hấp tấp đi vào, dãy hành lang dài im ắng vang lại tiếng giày giận dữ
của ông ta.
Vũ đốt thuốc ngồi chờ. Mãi mười lăm phút sau, anh mới nghe tiếng nói
giọng nam hơi lớn vọng ra. Họ cãi nhau chăng? Vũ nghĩ đến sự đam mê
háo hức của thằng con trai mới lớn, đột nhiên bị người giật mất mồi ngon

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.