ĐIỆP VIÊN GIỮA SA MẠC LỬA - Trang 382

lại trước Vũ, bằng giọng nói gầm gừ, cặp mắt long lên giận dữ:
- Anh lừa dối cha con tôi để cướp nàng? Anh phải ra ngoài với tôi để nhận
bài học nhớ đời.
Lệ Chi sợ hãi thét lên:
- Raymond, anh muốn vào tù phải không?
Hắn lườm nàng, trách móc:
- Tôi sắn sàng vào tù vì Lê Si!
Vũ bình tĩnh:
- Nào, tôi bằng lòng theo anh để nhận bài học đây.
Nói rồi Vũ ra khỏi vũ trường. Không hiểu Vũ đã nói gì với Raymond, chỉ
thấy hắn ta tuyệt vọng, ngã đổ xuống ghế như một cây thịt. Lệ Chi rời khỏi
vũ trường, vượt qua phòng ăn, ra tới sân cỏ phía trước, vẫy gọi viên quản lý
nhà hàng cũng vừa chạy đến, nhét vào túi hắn mấy tờ giấy bạc và dặn:
- Nhờ ông mướn xe chở ông Raymond tới nhà khi ông ta khỏe trở lại.
- Tuân lệnh ông bà!
Vũ đưa Lệ Chi ra chỗ đậu xe, mặc tên quản lý ngơ ngác đứng nhìn. Chỉ sau
năm tiếng, với tốc độ khá cao hai chiếc xe nối đuôi nhau đã về đến Sài
Gòn. Vũ và Lệ Chi không nói chuyện thêm với nhau một lời. Anh biết nàng
không ngủ, nhưng không đoán được nàng đã nghĩ gì trong quãng thời gian
dài đó. Mãi đến lúc xe ngừng trước cửa tư dinh, ông bà Nhu đã ra đứng
trước cửa đón chờ, Lệ Chi ôm chầm lấy Vũ, đắm đuối hôn anh rất lâu, vừa
thổn thức vừa thì thầm:
- Cần dứt khoát với Châu, em phải sang Mỹ sống với ba mẹ. Nếu em có trở
về Việt Nam thì chỉ là để tìm gặp anh mà thôi. Tạm biệt?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.