ĐIỆP VIÊN Ở WASHINGTON - Trang 159

phụ trách tình báo hải ngoại của KGB, hẳn là trong trí tưởng tượng của
mình, Rick đã phải đới mặt với cái khả năng Yurchenko bước xuống cầu
thang máy bay rồi nói với những người ra đón: “Điệp viên mà các ông đang
săn tìm là Aldrich Ames.”

“Khi chúng tôi hỏi Rick về điều này - Milbum kể lại - Rick nói rằng ông ta
không hề chuẩn bị sẵn cho một kịch bản như vậy. Tôi tin là Rick đã nói
thật.

Điều tồi tệ nhất mà ông ta chờ đợi là Yurchenko đã nghe phong thanh đâu
đó về hoạt động của một “chuột chũi” bên trong CIA và đó là lý do vì sao
Rick viết bằng tiếng Nga trên một mẩu giấy rồi đưa cho Yurchenko xem,
trên đớ viết rằng liệu Yurchenko có điều gì đặc biệt muốn khai về một ai
trong hàng ngũ cấp cao của CIA không. Chúng tôi hỏi Rick: “Thế ông sẽ
làm gì trên ô tô lúc đó nếu như Yurchenko - có thể không nói ra tên ông -
nhưng sẽ mô tả ông, với một cái tên tắt chẳng hạn?” Ông ta nồi: “Tôi có
cách của tôi, sẽ nói hoặc hành động bất cứ điều gì mà tôi thấy cần thiết để
thoát ra khỏi hoàn cảnh đó”.

Tôi không nghi ngờ gì là Rick sẽ chẳng hề lưỡng lự lấy một phút để xoay
xở và tìm cách thoát ra khỏi tình huống khó khăn như vậy. Biết cách ứng
biến trong mọi tình hướng vẫn là một niềm tự hào của Rick. Ngoại trừ. Một
hai thời điểm khó khăn ở Roma mà Rick đã vượt qua được, tôi nghĩ những
lúc mà Rick lo sợ nhất chính là khi ông ta đi tới chỗ hộp thư chết hoặc
những buổi gặp gỡ bí mật.

Rick luôn từ chối thừa nhận việc ông ta đã loại trừ được những mối lo sợ
đó, nhưng ông la nói rằng sức ép căng thẳng chưa bao giờ có thể tác động
làm cho ông ta lo lắng trong thời gian kiểm tra trên máy phát hiện nói dối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.