ĐIỀU BÁC SĨ MUỐN - Trang 102

“Tôi không buông đấy, cô có giỏi thì đánh đi xem nào.” Trác Nhất làm

bộ ngả ngớn.

“Đệt, chết đứng còn hơn sống quỳ!” Trần Noãn đá vào chân tên kia,

hắn bị đau nên lỏng tay ra. Trần Noãn vội ù té chạy cách xa tay đó: “Tôi
đánh rồi đó.”

Trác Nhất đau trợn mắt: “Nhưng cô không đánh mặt tôi được!”

Trần Noãn nhìn chiều cao của đối phương gật đầu: “Nói có lý.”

“Này, Tiểu Noãn yêu quý, tôi tiễn cô về nhé?” Da mặt Trác Nhất dầy

không hề kém Trần Noãn, tên đó vẫn tiếp tục đùa cợt nhả.

Trần Noãn cảm thấy tên này chắc chắn là bệnh nặng khó chữa, vừa

mới chê bôi người ta đủ điều, thoắt cái lại làm bộ làm tịch yêu với chả quý.

“Từ chối.” Trần Noãn ôm chậu hoa, quay người bỏ đi.

Trác Nhất bước một cái liền bắt kịp: “Cô xem, chúng ta đúng là hữu

duyên thiên lý năng tương ngộ, ngày nào cũng gặp nhau ở bệnh viện, lại
còn ở cùng một khu.”

“Hữu duyên cái đầu cậu ấy.” Trần Noãn mắt trợn ngược.

“Mẹ tôi gói sủi cảo ngon lắm, bữa nào cô qua nhà tôi nếm thử nhé?”

Anh ta vẫn cố nói.

“Tại sao tôi lại muốn đến nhà cậu chứ.”

“Vì tôi rảnh.”

“Cậu rảnh thì liên quan gì đến tôi, không đúng, Trác Nhất à, cậu nhất

định có bệnh, mau chữa đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.