ĐIỀU BÁC SĨ MUỐN - Trang 146

Anh gật đầu: “Em đúng là vẫn còn nhỏ.”

“Mười hai tuổi rồi hai mươi tư tuổi, em thấy thời gian trôi thật nhanh,

chắc mấy nữa sẽ băm sáu rồi bốn tám. Có kết hôn không, có để mắt đến ai
không, yêu đương thế nào, bao lâu thì cưới, rồi còn sinh con nữa. Em vốn
nghĩ những điều này thật quá xa vời rồi lại bỗng nhiên nhận ra nó không xa
đến vậy. Cho dù là thuận theo duyên phận hay không, tự do hay bắt ép thì
cuối cùng em vẫn chắc chắn rằng mình muốn kết hôn. Cuộc đời rất ngắn,
em đã không còn nhỏ nữa.”

Cố Thanh Thời nghiêng đầu suy ngẫm: “Em nói có lý.”

“Cho nên em quyết định rồi, em muốn thôi việc, muốn học lên cao,

không thể chỉ kiếm ăn rồi chờ chết được.” Trần Noãn nhoẻn cười.

Cố Thanh Thời gật đầu.

“Bác sĩ Cố, anh đã lên kế hoạch chừng nào kết hôn chưa? Anh hơn em

cũng khá nhiều tuổi, em còn thấy mình đã già rồi, anh cũng nên có kế
hoạch rồi chứ.”

“Vấn đề này… không vội được…” Anh nói ngại ngùng.

“Anh đã từng yêu ai chưa? Trường y bọn anh chắc đông sinh viên lắm

nhỉ? Ngành bọn anh cũng ít con gái lắm phải không? chắc anh chưa yêu ai
đâu ha, anh không thích đàn ông đấy chứ?” Đề tài bỗng đổi tới tận đâu.

“…” Anh đưa tay gãi lông mày, không biết phải nói thế nào.

Cố Thanh Thời nhớ lại chuyện thời đại học, làm gì có tên con trai nào

lại chưa từng thích một ai ở cái tuổi thanh niên phơi phới ấy, anh cũng chỉ
là một gã đàn ông bình thường về bản chất thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.