ĐIỀU BÁC SĨ MUỐN - Trang 190

Trần Noãn ngồi một góc ra sức lườm nguýt. Chẳng biết kiếp trước

mắc nợ gì mà kiếp này gặp phải cái tên đã dính như keo con chó lại còn tự
kỷ siêu cấp như này nữa.

Ông bà dạy rằng ngày nghĩ gì đêm mơ đó.

Trần Noãn ngủ một giấc mà cũng mơ phải ác mộng thấy Trác Nhất

đến phá đám cưới của mình và Cố Thanh Thời rồi mình bị Cố oppa đá,
đáng sợ nhất là Cố oppa còn bỏ chạy cùng Trác trẻ trâu, mơ đến đó thì sợ
quá tỉnh giấc. Thằng cha này thật đúng dai như đĩa, đến trong mơ mà còn
phá đám tình yêu của mình được! Trần Noãn tức tối lấy di động định
nguyền rủa gã mấy câu.

Vừa sờ tới điện thoại thì di động lập tức rung lên, một tin nhắn mới

đến.

“Nghỉ ngơi cho khỏe, đừng nghịch.”

Là tin nhắn dặn dò hằng ngày vạn năm không đổi của bác sĩ Cố Thanh

Thời. Trần Noãn buồn bực vò đầu. Miễn là chơi không bị thương là được
chứ gì mà đến mức không cho cả chơi chứ…

Nếu là bình thường thì Trần Noãn nhất định sẽ nhắn lại lý sự một trận

rồi nhưng vị thầy thuốc này không phải trường hợp bình thường! Giáp mặt
vị bác sĩ này, giữ hình tượng bản thân là trên hết.

Trần Noãn ngồi dậy đánh răng rửa mặt, mí mắt vẫn díp lại chưa qua

cơn buồn ngủ. Đến tận khi cầm bánh mì ngồi vào bàn ăn, Trần Noãn vẫn
còn đang gà gật, lâu lâu lại gặm một miếng bánh, uể oải nhai. Trần Noãn
vẫn còn đang bận đấu tranh tư tưởng xem nên đi học hay là cứ đi ngủ tiếp
cho khỏe người đây.

Chưa ăn hết ổ bánh mì thì điện thoại lại rung nữa, là “Trác trẻ trâu”

gọi. Trần Noãn lập tức tỉnh như sáo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.