ĐIỀU BÁC SĨ MUỐN - Trang 219

“Đi thử đi! Chúng mình cùng ngồi chung thuyền!” Vừa thấy có

thuyền, Trần Noãn đã phấn khởi lắc tay anh, Cố Thanh Thời đành phải đi
tìm chủ cửa hàng.

Mua vé, mặc áo phao, leo lên thuyền, Trần Noãn chọn một chỗ mé

mép thuyền ở phía trước. Thuyền xuống nước, Trần Noãn chỉ hau háu
ngắm cảnh xung quanh, quên không để ý Cố Thanh Thời, đến tận khi vui
vẻ chỉ cho anh xem khu chơi trò chơi, quay sang nhìn mới thấy mặt anh
trắng bệch, trông rất yếu đuối, dễ bị bắt nạt.

Trần Noãn đơ người trong giây lát rồi vội hỏi: “Anh làm sao thế?”

Trần Noãn luống cuống lấy chai nước trong túi, thuyền bỗng tròng

trành, Cố Thanh Thời vội giữ chặt tay Trần Noãn: “Anh không sao, hơi bị
say sóng một chút.”

Trần Noãn vừa háo sắc tận hưởng vẻ đẹp yếu đuối mong manh của

anh, lại vừa xót ruột, đành phải mong sao thuyền mau mau vào bờ, lòng
thầm cười trộm hóa ra anh lại say sóng, bỗng nhiên thấy vậy cũng thật dễ
thương.

“Vậy anh uống nước đi.”Trần Noãn lấy bình nước ra, vặn nắp đưa cho

anh, “Anh nên nói sớm chứ, vậy thì đã không ngồi thuyền rồi, đỡ cho bây
giờ phải khó chịu…”

“Không sao mà.” Cố Thanh Thời hớp một ngụm nước rồi nói thêm,

“Thực ra đây là lần đầu tiên anh ngồi thuyền, không biết trước.”

Tuy oppa đang say sóng nhưng Trần Noãn vẫn không kiểm soát được

con sói háo sắc, quả nhiên đến uống nước cũng ưa nhìn, thật muốn đè anh
xuống ngay, có điều vẫn phải tiến hành tuần tự, coi trọng chất lượng mới
được, bằng không để lộ bản chất thì tèo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.